NÓNG GIẬN LÀ BẢN NĂNG, TĨNH LẶNG LÀ BẢN LĨNH - Trang 20

T

Tham thiền không phải ở ngoại cảnh

Khi trời giá rét thì mong mùa hè, khi nóng nực thì lại mong mùa đông;

nếu từ bỏ mơ mộng hão huyền thì sẽ được an yên thoải mái. Ăn rau còn

hơn để bụng rỗng, nhà cỏ còn hơn nhà lộ thiên; cuộc sống nếu biết đủ,

phiền não sẽ hết ngay.

Đại sư Hoằng Nhất - “Tuyển tập Nắng muộn”


ô Thức

[4]

có một người bạn tên Vương Củng bị phạt đến Lĩnh Nam, vài

năm sau mới trở về kinh thành.

Điều kiện cuộc sống ở Lĩnh Nam cực kỳ gian khổ, không khí không

sạch, nhưng trên khuôn mặt của Vương Củng và thị thiếp chẳng những

không có chút ưu phiền, mỏi mệt, ngược lại còn lộ nét hồng hào, thậm chí

trẻ hơn trước kia. Tô Thức thiết đãi yến tiệc chào đón họ từ phương xa

đến. Trong lúc ăn uống, tiện thể hỏi một câu: “Cuộc sống ở Lĩnh Nam rất

khổ phải không?” Không ngờ, thị thiếp của Vương Củng là Nhu Nô trả lời

rằng: “Lòng này thanh thản thì nơi nào cũng là quê nhà.” Cùng một môi

trường, có người cho rằng cuộc sống đã đủ rồi, sống rất vui vẻ, có người

lại cho rằng rất khổ, cả ngày mặt mày cau có. Thật ra, nếu đã không thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.