NỐT RUỒI BÊN MÁ - Trang 24

“Ư…” Hứa Trùy Nhi đẩy nhẹ anh, “Cậu định ăn miệng em à.” Cậu lấy

bàn tay lau miệng, không vui nói, “Lần sau không được như thế.”

Cậu Cả trừng mắt nhìn, anh có ăn miệng cậu sao? Làm gì có, anh chỉ

nhai miếng mứt táo. Lúc này Hứa Trùy Nhi tới đút miếng thứ hai, anh lạnh
lùng quay đầu đi, không thèm nhận. Hứa Trùy Nhi lắc lắc cổ tay anh: “Làm
gì vậy, cậu giận em rồi à.” Cậu ngậm đồ ăn trong miệng lẩm bẩm nói: “Đồ
ăn ngon thế này, cậu không ăn thì để em ăn.”

Anh không thèm để ý cậu.

Hứa Trùy Nhi dứt khoát nắm lấy ghế dựa tiến đến đút anh, hai miệng

mang theo vị ngọt chạm vào nhau. Thật trùng hợp, bà thím đi đến cho thêm
than vào lò sưởi nhìn thấy.

“Ôi chao, ôi chao.” Bà thím giả vờ xấu hổ che mặt, lắc lắc eo diễn trò:

“Ngượng chết người ta rồi!”

Đây thực sự là chuyện xấu hổ, Hứa Trùy Nhi đuối lý, cúi đầu không

lên tiếng, bà thím càng cố ý nói: “Tôi hầu hạ trong nhà này nhiều năm, lần
đầu tiên thấy một người mợ như cô.”

Loại mợ thế nào? Loại mợ ngồi trên đùi đàn ông hôn môi.

Hứa Trùy Nhi không nhịn nổi nữa, căng thẳng đứng lên, đang muốn

giải thích mấy câu thì cậu Cả không biết vô tình hay cố ý, cổ tay run rẩy để
trên bàn, ngón tay áp út đẩy về phía trước, làm đổ bát bát ngọt xuống đất vỡ
tan.

Bà thím lúc này mới nhìn sắc mặt anh, một người bị liệt nhưng thần

sắc lại vô cùng uy nghiêm, con mắt đen sẫm thâm trầm, khuôn mặt hiện lên
sát khí. Sợ nhất là khi người kia mở miệng, khóe miệng khẽ nhếc làm
người ta sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.