NỐT RUỒI BÊN MÁ - Trang 45

Hứa Trùy Nhi không tiếp lời, cũng không thèm quay đầu nhìn, bị anh

ôm chặt lấy, làm thành một tư thế xấu hổ.

“Nút áo…” cậu Cả đặt đầu lên lưng Hứa Trùy Nhi, khàn khàn hỏi,

“Có chặt không?” Vừa nói, anh vừa vươn tay cởi nút áo cậu, nhưng bị cậu
nhanh tay đè lại.

“Lên, lên giường,” tim Hứa Trùy Nhi đập như trống, “Em lấy nước lau

người cho cậu.”

Cậu biết, cậu Cả đang muốn coi cậu như con gái mà quyến rũ, cậu

trách anh có suy nghĩ bậy bạ, cũng tự trách bản thân mình lừa anh thảm hại.

Cậu Cả đứng còn không vững nhưng vẫn cứng rắn lôi kéo cậu, ỷ vào

việc Hứa Trùy Nhi không nỡ để anh ngã, anh nắm chặt tay cậu quấy rối:
“Cho tôi xem…xem một chút thôi được không?”

Hứa Trùy Nhi sao dám để cho anh nhìn, nhìn thấy là xong đời.

“Tôi…” cậu Cả có chút xấu hổ, anh rất ít khi như thế này, Hứa Trùy

Nhi còn tưởng rằng anh có lời gì muốn nói, kết quả là anh lại có thể nói ra
một câu: “Tôi không chê em nhỏ.”

Mặt Hứa Trùy Nhi từ tai đến cổ bỗng đỏ cả lên, chữ “nhỏ” mà anh

nhắc tới, cậu biết là ám chỉ thứ gì, là thứ đó của con gái, ngực cậu bằng
phẳng, làm gì có cái đó.

“Hay là em…” anh nhìn thấy cậu đỏ mặt, cho rằng bản thân đã đoán ra

chín mười phần, “…còn chưa dậy thì?”

Hứa Trùy Nhi rụt cổ che ngực, đầu ngón tay để lên môi, không chịu

nói lời nào. Sau đó, cậu Cả không còn mặt mũi nói chuyên nữa, nhưng lại
sợ nếu không nói lại làm lỡ đêm xuân: “Đợi tôi khỏe rồi,” giọng anh đột
ngột trở nên nhỏ hơn, “cùng em thân mật một chút, em sẽ có thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.