NỐT RUỒI BÊN MÁ - Trang 95

bị làm đau rồi, ôi chao, cậu Cả xấu tính quá, càng là lần đầu thì càng xuống
tay tàn ác!”

Hứa Trùy Nhi cũng biết cậu Cả xấu tính, lấy đồ vật to lớn đâm vào

chỗ đó của cậu, đâm tới đâm lui, đâm tới nỗi cậu không thể duỗi thẳng đầu
ngón chân, khóc hu hu: “Đừng đâm em nữa….em biết sai rồi, Lão Đại…
tha cho em đi!”

Cậu Cả nhìn thấy Hứa Trùy Nhi bị đau, trong lòng muốn tha cho cậu,

nhưng phía dưới lại không chịu tha, không những buông tha mà còn vô
cùng có tinh thần làm những chuyện xấu. Anh cầm lấy tiểu kê kê của cậu,
hôn hôn nốt ruồi bên má cậu: “Xoa xoa cái này, xoa rồi sẽ không đau
nữa…”

Hai bà thím bên ngoài nghe thấy, nín cười, nhịn không được mắng

chửi cậu Cả: “Những gã đàn ông xấu xa, cởi quần rồi thì không nói nổi một
lời nói thật.”

Hai người nghe một lúc, mới nhớ ra phải gọi Lão phu nhân. Lúc này

tiếng khóc của Hứa Trùy Nhi trở nên khác hơn, mới đầu là tủi thân, oan ức,
như bị ai bắt nạt, hiện tại là tiếng rên khe khẽ, tiếng khóc nỉ non, khóc
nhiều như thế, giọng cậu vừa khô vừa khàn, làm cho người ta thương tiếc.

“Nha đầu!” Cậu Cả làm đến nỗi khung giường muốn rời ra rồi, nắm

chặt lấy eo Hứa Trùy Nhi kêu lên không dứt. Muốn cậu đáp lại một tiếng,
cũng không biết là do giận dỗi hay là thẹn thùng, Hứa Trùy Nhi cắng chặt
ngón tay không đáp lời. Anh bị cậu làm cho nóng nảy, cong ưng ômg chặt
lấy cậu, liều mạng đâm chọc cậu. Khuôn mặt Hứa Trùy Nhi sưng đỏ, toát
mồ hôi, run rẩy mãnh liệt, mê man gọi người mẹ ruột đã qua đời lâu rồi của
cậu: “Mẹ…con bị người ta ức hiếp, mẹ!”

Đúng lúc Lão phu nhân hoang mang rối loạn đi tới, vừa đi vào sân,

chợt nghe thấy Hứa Trùy Nhi kêu, âm thanh non nớt, đáng thương như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.