NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 108

Sau khi thoát khỏi hiểm nguy, theo nghi lễ truyền thống, Ahhotep và Seqen
hôn tay nhau bốn lần. Họ nằm sát bên nhau cho đến khi trời tối. Lúc ấy,
quân Hyksos rút vào trong pháo đài.

Ahhotep cười hỏi:

“Ngươi biết mình vừa nói gì hay không, Seqen?” Seqen thu hết can đảm
nắm lấy tay Công chúa. “Tiểu dân cảm thấy Công chúa như là vầng thái
dương tỏa sáng. Cảm giác ấy dâng trào như ánh ban mai tràn đầy sức sống,
nóng bỏng như ánh mặt trời ban trưa, và dịu êm như hoàng hôn. Tiểu dân
đã phải lòng Công chúa ngay từ phút đầu gặp gỡ”.

Ahhotep thở dài.

“Tình yêu? Nước nhà đang cơn nguy cấp mà vẫn yêu đương được sao?”

“Không có tình yêu, chúng ta liệu đủ sức chiến thắng cái chết được không?
Tiểu dân chiến đấu cho quê hương và cho cả Công chúa nữa”.

Lời nói của Seqen đưa Công chúa trở về với thực tại. “Chúng ta phải rời
khỏi đây”.

Họ bước đi trong đêm tối, thận trọng đề phòng toán quân tuần tra Hyksos
hay nông dân Ai Cập tưởng lầm bị đe dọa và tấn công họ, không cần biết
những người lạ mặt là ai. Họ còn phải đề phòng cả rắn.

Con Tai Dài dường như cũng biết cảnh giác. Nó cố ý bước đi không một
tiếng động trên mặt đất. Nó nhiều lần dừng lại đánh hơi.

Seqen cảm thấy như mình được truyền thêm sức mạnh tiêu diệt quái vật để
cứu mạng Công chúa. Seqen thề nếu đến được Thebes an toàn, chàng sẽ
dốc sức luyện võ nghệ để trở thành dũng sĩ giỏi nhất Ai Cập.

Cuối cùng, thành Amon hiện ra trước mắt.

Dù sợ hãi, nhưng Seqen thầm mong chuyến hành trình này kéo dài mãi.
Tắm mình dưới ánh trăng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.