NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 113

Lúc đầu tuy vụng về, nhưng Afghan sớm nắm bắt được bí quyết làm rượu
nho của ông. Afghan hỏi:

“Còn ông thì sao? Ông có biết mình đang gặp nguy hiểm hay không? Ông
là thần dân tốt, giặc Hyksos tất sẽ khoan dung ông, song ông lại dấn thân
vào chốn hiểm nguy, lành ít dữ nhiều”.

“Tôi đã từng đi lại với quân giặc nhưng giờ đã cắt đứt rồi. Rút cuộc tôi nhận
ra rằng Ai Cập sắp bị diệt vong, và như bao người khác, cuối cùng tôi sẽ bị
quân giặc Hyksos đè bẹp dưới gót giày của chúng. Cẩn thận, đừng quay
nhanh quá! Tôi suýt mất thăng bằng rồi”.

“Ông có thật sự trông mong vào các nông dân của mình không?”

“Gia đình họ đã làm công cho gia đình tôi nhiều đời nay, và họ đều căm thù
giặc Hyksos. Người Ai Cập tuy không phải là các dũng sĩ, song tôi phải
thừa nhận rằng sự đau khổ khôn cùng sẽ mang lại cho họ sức mạnh”.

Afghan hỏi:

“Lò rèn của huynh thế nào? Chúng ta sử dụng nó bất cứ lúc nào được
không?”

“Chúng ta phải hết sức cẩn trọng. Bọn lính Hyksos đang canh giữ trên
mảnh đất của tôi sử dụng lò rèn để sửa chữa binh khí, nhưng chúng ta vẫn
tự rèn binh khí được”.

“Ông có đồng tốt không?” Tân binh ngần ngừ đáp:

“Chỉ có một ít thôi”.

“Nếu chúng ta không nói hết cho nhau nghe và hoàn toàn tin cậy lẫn nhau,
thì không đáng tiếp tục nữa. Tôi sẵn lòng cho ông thống lãnh nghĩa binh,
song ông phải tỏ ra xứng đáng với chức phận đó”.

Lúc này các cây cọc quay đều đều, nước nho ào ào chảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.