NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 112

Một tân binh đang chờ đợi họ trong đó. Ông trạc lục tuần với mái tóc bạc
phơ và dáng vẻ đầy quyền uy. Ông hỏi:

“Ông có phải là Afghan?”

“Chính tôi đây”.

“Và ông là người ngoại bang trở thành thủ lĩnh nghĩa binh Ai Cập”.

“Điều đó có làm ông có chịu không?”

“Tôi lấy làm tiếc là người dân nước tôi không ai có đủ dũng khí làm thủ
lĩnh. Ông có biết là mình đang mạo hiểm lắm không?”

“Không có gì tồi tệ hơn sự bần hàn và ô nhục. Ở nước tôi, tôi là người giàu
có và được kính trọng, nhưng do giặc Hyksos, tôi đã mất tất cả. Chúng sẽ
trả giá đắt về việc này”.

“Liệu ông có nói quá hay chăng?”

“Điều đó chứng tỏ ông không hiểu tí gì về người Afghan. Chưa ai đánh bại
họ được và sẽ mãi mãi như thế. Tuy nhiên, chúng ta phải tiếp tục công việc
của mình. Nơi này tuy thanh bình, nhưng tôi nghi lắm”.

Râu Xồm buộc túi nho ép vào đầu hai cây cọc. Afghan hỏi:

“Tiếp theo là sao?”

“Chúng ta đặt hai cái cọc chéo nhau, rồi quay chúng phía trên thùng nho”.

“Phải để chúng cách xa nhau. Từ lâu lắm rồi, tôi thích tập bài thể dục này
lắm. Chúng ta không trông giống như thợ làm rượu nho hay sao?”

Ông nhanh nhẹn leo lên cây cọc giữ, đẩy hai cây cọc kia ra xa, chân bám
chặt vào cọc để giữ thăng bằng.

“Giờ thì xoay chúng. Các túi nho sẽ bị ép chặt và nước nho sẽ tiết ra”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.