NỮ HOÀNG TỰ DO AI CẬP AHHOTEP - Trang 150

thù giặc Hyksos. Nhiều người quá e sợ đến mức không dám manh động,
song họ đều sẵn sàng giúp đỡ những ai quyết tâm giành lại tự do. Tất cả già
trẻ lớn bé đều tự đề cử mình: nhưng ai tỏ ra đáng tin cậy?

Râu Xồm nói:

“Afghan, có một đạo trưởng xứ Ptah muốn gặp huynh”. “Ai bảo ông ta đến
đây?”

“Một người làm bánh mì rất đáng tin cậy?”

“Đệ đã cho người theo sát đạo trưởng đó hay chưa?”

“Đệ cho người theo sát rồi”.

“Nếu người bán bánh mì bảo đạo trưởng đi theo ngã phía bắc đền thờ, đệ sẽ
ra gặp mặt đạo trưởng, còn huynh sẽ mai phục cùng với hai người nữa. Giết
ngay đạo trưởng nếu y có biểu hiệu đáng ngờ dù nhỏ nhất.

Lỡ như giặc Hyksos kéo tới quá đông, huynh nên trốn đi để bảo toàn tính
mạng”. “Ta sẽ không nỡ bỏ đệ”.

“Nếu đây là cái bẫy, huynh bắt buộc phải làm vậy thôi”.

Tuy không thấy gì khác thường, song Afghan vẫn cảnh giác. Afghan lui gót,
giả bộ bỏ đi, rồi quay lại phía người đàn ông đang ngồi trên ghế với đôi mắt
nhắm nghiền.

“Ông có phải là thầy tu xứ Ptah?”

“Cả ba đều là thần linh. Ông có biết sa mạc hay không?”

“Tôi chỉ thích đất đen”.

Thầy tu nói đúng mật khẩu. Afghan ngồi xuống bên cạnh. Thầy tu đưa cho
Afghan mấy củ hành. Afghan bỏ vào miệng nhai tóp tép.

“Ông tính bày kế sách gì đây, thầy tu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.