NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 199

CHƯƠNG 21

Khói ẩm ướt, khói có cặn, khói là một sinh vật lẻn vào trong cơ thể bạn và

bóp nghẹt bạn từ bên trong.

Amelia Sachs nheo mắt nhìn qua đám khói đang từ màu trắng chuyển

sang màu nâu rồi đen kịt khi cô phóng lên cầu thang dẫn tới tầng trên cùng
của tòa nhà đang tàn lụi vì ngọn lửa đốt từ sâu trong tâm của nó.

Cô phải vào trong văn phòng của blogger đó. Nếu nghi phạm đã phải bỏ

ra từng này công sức để phá hủy chỗ này thì có nghĩa là có bằng chứng ở
trong. Thỉnh thoảng nó sẽ dẫn tới chỗ của hắn hoặc các nạn nhân tiềm năng
tương lai.

Đi đi, cô tự nhủ, nôn ọe, nhổ nước bọt, rồi nói mệnh lệnh đó thành lời.
Cửa khóa, tất nhiên – vì thế mà hắn mới châm lửa từ dưới tầng hầm, dễ

tiếp cận hơn căn phòng mà hắn cần phá hủy. Cô lấy vai thử cửa. Không, phá
cửa vào là chuyện không thể xảy ra. Bạn có thể nạy cửa bằng xà beng, đòn
gỗ, và đạn súng săn đặc biệt (chỉ nhằm vào bản lề chứ không thể phá khóa).
Nhưng phần lớn các cánh cửa gỗ không thể bị đá tung.

Nên cô sẽ bay lượn như một thiên thần. Khi khói chộp lấy cô, kèm theo

hơi nóng, cô nhảy vào ô cửa sổ trong hành lang và đá văng nó ra. Không
giống cánh cửa dưới nhà còn lại các mảnh thủy tinh lởm chởm, cửa sổ ở đây
sập xuống thành các thanh gỗ vụn, mở ra một lỗ hổng dẫn ra khoảng không
bên ngoài. Khí lạnh phả vào người cô. Cô hít sâu, nhẹ nhõm vì có ô-xy,
nhưng – từ tiếng gào rú vừa đột ngột tăng vọt sau lưng – cô nhận ra mình
cũng vừa tiếp thêm thức ăn cho hỏa ngục.

Cô nhìn ra ngoài và nhìn xuống. Gờ tường không rộng lắm, nhưng cũng

vẫn cố được. Và cửa sổ dẫn vào văn phòng của blogger chỉ cách cái khung
chữ nhật mà Sachs đang trèo qua này khoảng chừng mét rưỡi. Cô hưởng thụ
không khí tươi mát, hít hà vào trong hai lá phổi vẫn đang nhoi nhói của
mình. Cô liếc xuống mặt đất. Không có ai bên dưới. Đây là mặt sau của tòa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.