NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 240

CHƯƠNG 24

Công việc cảnh sát, Nick Carelli biết, chủ yếu là liên quan đến giấy tờ.
Anh muốn bắt giữ nhưng lại ghét bắt giữ vì đủ loại biểu mẫu, ghi chép, ba

bản sao, bốn bản sao, và năm bản sao của một thứ quái quỷ gì đấy.

Nhưng tin tốt là cả viên cảnh sát Nội Vụ giải quyết vụ án của anh lẫn các

sĩ quan cảnh sát thường vụ khác trong vụ này đã làm bài tập về nhà tử tế, và
anh có đủ bài tập về nhà để làm. Có thể có nhiều hồ sơ như thế này vì họ
nghĩ họ đã tóm được một cảnh sát tha hóa và cảnh sát tha hóa là loại tội
phạm tuyệt nhất. Bạn tóm được một gã cảnh sát sa đọa và cả thế giới nằm
trong tay bạn. Báo giới, thăng chức, công chúng bợ đỡ.

Giờ đã ngồi trong nhà. Ngồi trước một cái bàn mà anh đã giữ thăng bằng

bằng một mẩu giấy sau khi chuyển về, Nick xem xét những gì mà Amelia đã
mang đến cho anh, cả chồng giấy tờ. Tìm cái chìa khoá để tự cứu rỗi bản
thân.

Anh nhấp cà phê, đen và ấm. Không nóng, không đá. Âm ấm. Anh không

biết vì sao, chỉ biết anh luôn uống cà phê theo kiểu này. Anh nhớ hồi ở với
Amelia, cô luôn pha cà phê theo kiểu cổ điển – thời trước khi có máy Keurig
– rót qua phin. Một trong những ký ức ngọt ngào nhất của anh là một buổi
sáng rét căm căm, chia nhau mặc bộ đồ ngủ màu be kẻ sọc xấu xí nhất thế
giới. Móng chân của cô thì xanh vì màu sơn. Còn chân anh thì xanh ngắt vì
lạnh.

Anh đã uống vài cốc cà phê Folger từ lúc bắt đầu lật bộ hồ sơ mà Ame –

không, Amelia – mang đến cho anh. Mấy tiếng đồng hồ rồi không biết? Anh
cũng chẳng muốn đoán.

Anh đột nhiên nhận ra một mùi hương đưa anh quay về tháng năm xưa.

Anh nghiêng đầu, hít vào. Chính xác. Nguồn gốc? Anh nhấc một tệp hồ sơ
lên. Rõ ràng là chỗ mà Amelia đã chạm vào. Cô không thích nước hoa.
Nhưng cô có thói quen dùng mãi một loại dưỡng thể và dầu gội, có mùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.