NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 107

Wulf hét lên với Ash. “Tôi thực sự ghét mỗi khi anh nói thế.” Anh dừng

lại khi một nghĩ khác xảy đến với anh. “Nếu cô ấy quan trọng đến thế, vì
sao anh không đích thân bảo vệ?”

“Bởi vì đây không phải phim về công chúa Buffy và chúng ta không chỉ

bảo vệ một người duy nhất. Ở New Orleans còn đang tồn đọng cả một đống
rắc rối tương đương với tận thế đây, còn tôi thì không thể phân thân được.
Cô ấy là trách nhiệm của cậu đấy, Wulf. Đừng làm tôi thất vọng.

Mặc dù anh nghĩ phán đoán của mình tốt hơn, anh vẫn nghe Ash đọc địa

chỉ của Cassandra.

“Và Wulf này?”
“Gì thế?”
“Cậu có bao giờ nhận ra sự cứu rỗi, cũng giống chìa khóa xe ấy, thường

đến với ta vào lúc mà ta ít ngờ tới nhất không?”

Anh nhíu mày trước câu nói huyền bí của Ash. Gã này đúng là kì quái

thật đấy. “Anh lại có ý chết tiệt gì đây?”

“Cậu cứ chờ xem.” Nói rồi Ash cúp máy.
“Mình ghét nhất khi anh ta chơi trò tiên tri đấy,” anh nói qua kẽ răng khi

bẻ lái chiếc SUV và hướng về phía nhà Cassandra.

Tệ thật. Điều cuối cùng anh muốn là ở cạnh người phụ nữ có thể quyến

rũ được anh.

Người mà anh biết anh không thể chạm tới được. Chuyện này còn sai

lầm hơn cả việc anh làm trước kia. Cô ta là một Apollite. Suốt hai trăm
năm qua, anh đã săn đuổi và giết đồng loại của cô.

Thế nhưng cô gái này chạm tới anh bằng cách khiến anh chịu giày vò.
Anh phải làm gì đây? Sao anh có thể giữ đúng nguyên tắc và tránh xa cô

khi tất cả những gì anh muốn là ôm trọn lấy cô và xem hương vị của cô
ngoài đời có ngon ngọt như trong mơ không...

Kat lục soát kĩ căn hộ trước khi để Cassandra khóa cửa lại.
“Sao cậu lo lắng thế?” Cassandra hỏi. “Ta đã đánh bại chúng rồi mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.