NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 105

lại là một Apollite - loại người duy nhất anh không được phép dính líu tới.

“Mình đúng là thằng ngốc.”
Điện thoại đổ chuông. Wulf bắt máy. “Chuyện gì đã xảy ra?”
Anh nhăn nhó khi nghe giọng nói đặc phương âm của Acheron

Parthenopaeus ở đâu bên kia. Mỗi khi Ash giận dữ, anh lại đổi sang nói
giọng Atlantis đặc sệt.

Wulf quyết định chơi trò làm ngơ. “Chuyện gì?”
“Tôi vừa nhận được một cuộc gọi từ Dante về cuộc tấn công tối nay ở

quán của anh ta. Chính xác là đã có chuyện gì xảy ra?”

Wulf thở dài mệt mỏi. “Tôi không biết. Một cửa thông mở ra, đưa tới

một toán Daimon. Tên thủ lĩnh tóc đen cơ đấy. Tôi không biết tóc chúng lại
có thể có màu đen.”

“Đó không phải màu tóc thật của hắn. Tin tôi đi. Stryker mới phát hiện ra

thuốc nhuộm L’Oreal gần đây thôi.”

Wulf thắng xe lại ngay khi lời nói vang tới tai anh như một con dao sắc

nhọn. “Anh biết hắn?”

Acheron không đáp. “Tôi cần cậu và Corbin tránh xa Stryker và đám

người của hắn.”

Có điều gì đó trong giọng nói của Acheron khiến máu Wulf đông lại.

Nếu không biết, anh còn tưởng đó là lời cảnh báo. “Hắn chỉ là một gã
Daimon thôi mà, Ash.”

“Không phải đâu, hắn cũng không săn mồi để lấy linh hồn như những kẻ

khác.”

“Ý anh là sao?”
“Chuyện dài lắm. Nghe này, giờ tôi không thể rời khỏi New Orleans

được. Ở đây cũng đủ chuyện rồi, thế nên Stryker mới giở trò bên đó. Hắn
biết tôi đang bị phân tán.”

“Được rồi, anh đừng lo. Tôi chưa từng gặp gã Daimon nào mà tôi không

hạ được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.