NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 167

Rồi cô nghĩ tới cách Stryker tự chữa lành lúc cô đâm hắn và tự hỏi liệu

cơ thể Wulf có khả năng tương tự không.

“Wulf tội nghiệp,” cô thở dài rồi thay quần áo.
Có có cảm giác kì quặc khi ở đây. Cùng với anh, trong phạm vi của anh.

Cô chưa từng qua đêm với người đàn ông nào. Một vài gã cô từng có quan
hệ đều chỉ là kiểu tình một đêm và cô thường rời khỏi căn hộ của họ ngay
khi có thể. Cô cảm giác mình không cần thiết ở lại và khiến họ gắn bó với
cô.

Nhưng cô lại cứ dính vào Wulf. Gấp nhiều lần so với lẽ thường. Cô phải

thế. Hay thật ra như vậy mới đúng? Chẳng phải anh là bố đứa trẻ sao? Họ
cũng nên thân mật ở một mức nào đó chứ?

Nghe vậy hợp lý hơn.
Cô bước ra khỏi phòng tắm thì thấy anh vẫn ngồi đó, quần áo còn

nguyên, mỗi đôi chân để trần.

“Em có thể ngủ trên giường,” anh nói. “Tôi sẽ nằm ở ghế sô-pha.”
“Không cần vậy đâu. Anh cũng chẳng làm em dính bầu được nữa đâu

mà.” Anh không cười khi nghe cô đùa.

Cassandra khép lại khoảng cách giữa họ bằng cách chìa tay ra. “Thôi

nào, anh chàng to xác. Anh không cần phải cố nhét thân hình cao to như cái
cột nhà đó vào chiếc ghế bé tẹo ấy trong khi có hẳn cái giường hoàn hảo
chờ anh.”

“Tôi chưa bao giờ ngủ cùng cô gái nào.” Cô nhướng mày.
“Nghĩa đen ấy,” anh thanh minh. “Tôi chưa từng qua đêm với ai.”
“Chưa bao giờ?”
Anh lắc đầu.
Trời, họ giống nhau hơn cô tưởng. “Không bao giờ là quá già để trải

nghiệm những điều mới. Thật ra thì anh cũng già thật nhưng kể cả vậy thì
câu này vẫn đúng mà.”

Anh nhíu mày nhìn cô. “Hình như mọi thứ với em đều có thể biến thành

trò đùa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.