NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 168

“Không phải đâu,” cô chân thành nói khi dẫn anh lại giường. “Nhưng

trêu đùa là cách giúp em vượt qua những cơn ác mộng của đời mình. Anh
không nghĩ vậy sao? Cười hay khóc cũng tốt thôi nhưng khóc tốn nhiều
năng lượng hơn, mà em lại cần nó để sinh tồn.”

Cô thả tay anh ra để tết tóc.
Wulf nắm lấy tay cô, ngăn cô lại. “Tôi không thích em làm vậy.”
Cô nuốt mạnh xuống trước cái nhìn đói khát trong đôi mắt như màn đêm

của anh. Cô có cảm giác thân thuộc kì lạ khi ở đây trong căn phòng này,
cùng với anh trong bộ dạng đó. Dù không nên thế nhưng cô thích ngắm
nhìn tia lửa trong cái nhìn mê man của anh. Thích cả cảm giác tay anh nắm
lấy tay cô.

Thậm chí tuyệt vời hơn, tay anh chạm vào da thịt cô...
Wulf biết anh không cần ở cạnh cô, cũng chẳng cần chung giường hay

bất kì điều gì khác, nhưng anh không dừng được.

Anh muốn thật sự được chạm vào làn da cô. Muốn cô ôm lấy anh khi

anh để hơi ấm cơ thể cô xoa dịu trái tim rã rời của anh.

Đừng.
Mệnh lệnh vang lên mạnh mẽ tới mức anh giật mình, nhưng Wulf

Tryggvason chưa bao giờ chịu nghe lệnh kẻ khác.

Kể cả mệnh lệnh của chính anh.
Anh nâng cằm cô lên cốt để nhìn rõ hơn tia lửa cuồng nhiệt trong đôi mắt

xanh lúc ấy. Đôi mắt như thiêu đốt anh. Hai bờ môi cô hé mở, mời gọi anh.

Anh lướt ngón tay dọc quai hàm cô tới khi chúng chôn sâu trong mái tóc

nâu vàng của cô. Rồi anh đoạt lấy môi cô. Cô có vị ấm áp.

Cô kéo anh áp lại gần cô, hai tay cô ôm chặt lấy anh, bàn tay cô xoa khắp

lưng anh. Cơ thể anh khuấy động lên ngay lập tức.

Anh rên rỉ, hai tay nhấc bổng cô lên. Anh ngạc nhiên khi cô nâng chân

lên, quấn lấy hông anh.

Anh cười phá lên trước phản ứng của cô dù hơi nóng cơ thể cô như châm

chích anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.