NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 172

“Em không muốn chết, Wulf,” cô nức nở bên lồng ngực anh. “Em không

muốn bỏ lại con. Em có nhiều điều muốn nói với nó. Nó thậm chí sẽ không
biết em từng tồn tại trên đời này.”

Wulf siết chặt vòng tay khi nghe những lời đau đớn ấy.
Anh ước sao có thể nói với cô nỗi sợ của cô ngốc nghếch chừng nào,

nhưng sự thật không phải thế. Cô khóc trước số phận mà không ai trong số
họ thay đổi được gì.

“Chúng ta có thời gian mà em. Hãy kể cho anh mọi chuyện về em, mẹ và

các chị em, rồi anh bảo đảm với em con sẽ biết tất cả. Con nó, cháu nó
cũng thế. Anh sẽ không để chúng quên em. Không bao giờ.”

“Anh hứa chứ?”
“Anh thề với em, cũng như anh thề sẽ bảo vệ an toàn cho chúng mãi

mãi.”

Lời anh như làm cô dịu lại. Khẽ đu đưa cô trong vòng tay, Wulf tự hỏi

liệu ai trong hai người cảm thấy tệ hơn. Người mẹ không sống để nhìn đứa
trẻ trưởng thành, hay người cha bị nguyền rủa phải canh chừng nó và con
cháu nó kể cả sau khi nó chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.