Sinh Thần Yến của Tiêu Phi, cực kỳ náo nhiệt.
Chỉ thấy Tiêu Phi ghé vào bên tai Kỳ Trinh đế nói gì đó, ánh mắt
thường xuyên nhìn về phía Kỷ Vân Thư.
Chờ sau khi ca múa dừng, mọi người liền bưng chén rượu lên, nói một
tiếng: "Hoàng thượng vạn tuế, Tiêu Phi phúc thọ an khang."
Đương nhiên, Tiêu Phi cũng nói vài câu khách khí.
Kỳ Trinh đế ngoài miệng tươi cười, nhìn thoáng qua Kỷ Vân Thư, hỏi
Cảnh Dung: "Vị này chính là kỳ nhân ngươi từng nói tới?"
Cảnh Dung đứng dậy, cúi đầu: "Vâng, người này họ Kỷ."
"Kỷ tiên sinh?" Kỳ Trinh đế cười cười, nhìn về phía Kỷ Vân Thư, hỏi:
"Ngươi có bản lĩnh tới điều tra
《Lâm Kinh Án》?"
Kỷ Vân Thư đứng lên, cúi đầu, "Thảo dân chỉ là một họa sư nho nhỏ,
được Dung Vương coi trọng mà thôi, cũng không phải là kỳ nhân nào."
"Nhưng thật ra là một người rất biết nói chuyện."
Lúc này, tròng mắt Tiêu Phi đột nhiên vừa chuyển, bất động thanh sắc,
liếc mắt nhìn Kỷ Vân Thư một cái, nhẹ nhàng mở miệng.
"Những ngày gần đây bổn cung nghe nói, trong kinh thành có không ít
tiểu thư danh gia mất tích, Kinh Triệu Doãn và cả Đại Lý Tự đã tra xét rất
lâu cũng không tra ra được gì. Nếu Dung Vương cực lực đề cử Kỷ tiên sinh
tới tra
《Lâm Kinh Án》, nói vậy, chắc cũng có chỗ hơn người. Không
bằng, vụ án lần này hãy giao cho Kỷ tiên sinh điều tra xem. "
Nói xong, nghiêng người dán mình vào Kỳ trinh đế bên cạnh và quấn
quanh cánh tay hắn, giọng nhẹ nhàng tiếp tục nói: "Hoàng thượng, kiến
nghị của thần thiếp, cũng coi như là khảo nghiệm Kỷ tiên sinh. Rốt cuộc,