bà, cùng nhau nhảy xuống bể luân hồi. Chờ sau khi tái sinh, chúng ta sẽ
sinh ra trong một ngôi nhà bình thường. Mỗi khi mặt trời mọc chúng ta dậy
đi làm, mặt trời lặn chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi!"
Nghe những lời này quả thực rất quỷ dị!
Nhưng rõ ràng chứa đựng đầy tình cảm!
Trái tim Kỷ Vân Thư đập mạnh dữ dội, trên mặt nóng bừng chậm rãi
lan tới lỗ tai, cả người nàng đều nóng bỏng không thể chịu được.
Cảnh Dung tiếp tục, "Ta biết, người quan trọng nhất trong lòng nàng,
chung quy vẫn là Kỷ Bùi. Nhưng bổn vương vẫn nguyện ý chờ, chờ đến
khi nàng liếc mắt nhìn bổn vương một cái."
"Cảnh Dung......"
"Nàng đừng nói gì, cứ yên lặng nghe là được."
Kỷ Vân Thư nghẹn lời!
Dáng người nàng nhỏ gầy, gần như bị nhấn chìm ở trong vòng tay to
lớn của Cảnh Dung.
Một lớn một nhỏ!
Kỷ Vân Thư cũng không tiếp tục giãy giụa, mặc kệ hắn tùy ý ôm.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Cảnh Dung đã ngủ ở trên đầu
vai của nàng, tiếng hít thở đều đều liên tục phả vào bên tai nàng.
Cảm giác này, cực kỳ an nhàn.
Nhưng bên tai Kỷ Vân Thư, giờ phút này vẫn còn quanh quẩn những
lời Cảnh Dung nói vừa rồi. Những lời nói đó, khiến cho trái tim nàng xáo