Xe ngựa được kéo tới, hai người nhanh chóng bước lên, quay về Dung
Vương phủ.
..........
Bên trong xe ngựa!
Cảnh Dung liếc mắt nhìn nàng một cái, duỗi tay chạm chạm vào nàng,
"Nàng có muốn biết kết quả nghị sự lần này?"
Nàng ngước mắt, lắc đầu, "Không muốn!"
"Bổn vương càng muốn nói, lần này Khúc Khương đến đây, là vì
Khúc Khương Vương muốn cầu thân."
"Ồ!" Nàng không có hứng thú chút nào, ngược lại nói, "Lúc nãy ta ở
cửa cung, cũng nhìn thấy được vị tướng lãnh Khúc Khương kia."
Cảnh Dung nghe ra được ý trong lời nàng nói, nhíu mày, hỏi, "Hay là,
nàng đã nhận ra được điều gì?"
"Nghe Vương gia nói vậy, dường như cũng đã nhận ra."
"Nàng nói trước."
Kỷ Vân Thư nhíu mày, "Ta cảm thấy...... người này không giống như
người có thể dùng ba vạn binh mã, chiến đấu với mười vạn binh mã."
Lời này vừa nói ra, trong lòng Cảnh Dung cả kinh. Hắn nhìn nữ tử
trước mặt, cẩn thận xem xét kỹ.
Sau đó hắn nghiêm túc nói.
"Suy nghĩ của nàng cũng giống với bổn vương!"
.......