vẫn chưa biết được. Nếu như tương lai, Cảnh Huyên có thể trở thành vương
hậu Khúc Khương, phụ hoàng hãy ngẫm lại xem, Khúc Khương không
phải sẽ giống như một quân cờ trong tay Đại Lâm chúng ta hay sao? Hơn
nữa Cảnh Dung nói đúng, hậu bối Khổng gia chỉ còn lại một mình Khổng
Ngu. Tin rằng nếu mẫu hậu vẫn sống trên đời, cũng sẽ phản đối việc này
giống như Cảnh Dung."
Dọn ra cả mẫu hậu đã chết của mình, hắn muốn đánh cuộc một phen
với tình yêu của Kỳ Trinh Đế với hoàng hậu Tuyên Xu thâm hậu đến đâu!
Sắc mặt Kỳ Trinh Đế trầm xuống, thở dài một tiếng!
Kỳ Trinh Đế chau mày.
Cảnh Diệc nheo mắt liếc nhìn Cảnh Hoa một cái.
Nhưng Cảnh Hoa trợn trắng mắt, hoàn toàn không nhìn thấy Cảnh
Diệc.
Cũng may Cảnh Diệc là người trầm ổn, tâm tư linh hoạt, cố gắng cầu
xin Hoàng thượng nghĩ lại: "Phụ hoàng, Cảnh Huyên vẫn còn nhỏ tuổi, hơn
nữa không có lòng phòng bị, nếu như nàng gả tới Khúc Khương sẽ giống
như bẻ gãy đôi cánh của nàng. Hơn nữa các vị đại thần cũng cảm thấy
Khổng Ngu thay thế rất thích hợp. Khổng Ngu có may mắn được gả tới
Khúc Khương, chính là vinh hạnh của Khổng gia, hay là......"
Kỳ Trinh Đế giơ tay, ngắt lời hắn nói!
Tiếng ong ong khiến cho Kỳ Trinh Đế cảm thấy đầu mình đau đớn!
Sớm biết như vậy, tự bản thân mình đóng cửa lại, nghĩ thật kỹ và đưa
ra quyết định là được.
Hiện giờ bên trái một lời, bên phải một câu, tất cả đều có đạo lý.