NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 1522

Hắn nhìn cảnh mai bay trong gió, "Nếu như cố nhân đã đi xa, công tử

cần gì phải tiếp tục chờ đợi? Có đôi khi, tra tấn người nhất, không phải là
chờ đợi lâu dài, mà là vì chưa từ bỏ ý định chấp nhất."

"Ồ!"

Trong lòng Kỷ Vân Thư chấn động!

Và tên tuỳ hầu vốn đã rời đi, lúc này đã đi tới, nắm phía sau xe lăn,

chuẩn bị đẩy hắn rời đi.

Ánh mắt Tô Tử Lạc thờ ơ dừng ở trên nửa mặt nạ màu vàng phía trên

mặt nàng, mày hắn nhăn lại, tiếp tục nói, "Công tử chắc là có chuyện xưa,
một ngày nào đó nếu có cơ hội, tại hạ nhất định sẽ chăm chú lắng nghe."

Nói xong, tùy hầu đẩy Tô Tử Lạc chậm rãi đi xuống chiếc cầu màu đỏ.

Kỷ Vân Thư ban đầu đuổi theo vài bước, nhưng nàng vẫn dừng chân

lại!

Hắn không phải là Kỷ Bùi!

Hắn không phải!

Nàng cố gắng thuyết phục bản thân mình sự thật này. Bọn họ, thật ra

có một gương mặt cực kỳ tương tự, ngoài ra, không còn gì khác!

Nhìn Tô Tử Lạc càng lúc càng xa, trái tim nàng cũng dần dần trầm

xuống.

Một lúc sau, nàng nặng nề nâng bước chân lên, đi tới trước nhánh hoa

mai, vừa lúc một trận gió nổi lên, những ngón tay mảnh khảnh của nàng cố
gắng bắt lấy nhành mai.

Kết quả, bàn tay rơi vào khoảng không!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.