NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 1646

trở về. Cả đêm hôm qua, Mộ Nhược ca bắt ta ngủ ở trong phòng hắn, nói
cần phải luôn trông chừng ta, không cho ta chạy thoát."

Rõ ràng Vệ Dịch nói có chút thương tâm, nhưng Kỷ Vân Thư lại cảm

thấy có chút buồn cười. Nàng giơ tay, vuốt đầu Vệ Dịch cao hơn mình một
cái đầu.

Sau đó nàng nhẹ giọng nói, "Vệ Dịch, ngươi hãy ngoan ngoãn nghe

lời được không? Mấy ngày nay Thư nhi rất bận, phải làm rất nhiều rất
nhiều sự tình. Ta hứa với ngươi, chờ sau khi tất cả sự tình đều xong, ta nhất
định sẽ đón ngươi trở về. Đến lúc đó, chúng ta có thể rời khỏi kinh thành,
đi tới nơi chúng ta muốn đi, được không?"

Vệ Dịch lau nước mắt, "Đương nhiên được, chỉ cần có thể ở bên Thư

nhi, nơi nào cũng tốt. Nhưng, ta có thể giúp Thư nhi làm gì? Ta không
muốn Thư nhi mệt mỏi quá. Trước đây lúc còn ở nhà, khi mọi người bận
rộn ta đều có thể giúp bọn họ."

Vệ Dịch nói với bộ dáng "ngạo kiều"! {Ngạo: kiêu ngạo; Kiều: đáng

yêu}

Hắn vỗ vỗ ngực!

Kỷ Vân Thư nhìn thấy hắn như vậy, khóe miệng hiện lên một nụ cười

tươi, không nói gì.

Thời điểm nàng thu tay từ trên đầu hắn, ống tay áo vung lên, tờ giấy

nàng vẽ bên trong đã được gấp lại cẩn thận đột nhiên rơi xuống sàn nhà.

Vệ Dịch nhìn thấy, khi Kỷ Vân Thư còn chưa kịp có phản ứng lại, hắn

đã cúi người nhặt tờ giấy trên mặt đất lên, cực kỳ tò mò mở ra.

"Đây là gì? Là do Thư nhi vẽ hay sao?" Hắn vui mừng giơ giấy vẽ lên,

nhìn nhìn về phía có ánh sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.