"Điều tra đi, điều tra cho rõ ràng."
"Phụ hoàng có ý gì?"
"Tra!" Một chữ, khi nói ra cực kỳ mạnh mẽ.
"Vâng, nhi thần tuân lệnh."
Cảnh Diệc đứng dậy, thối lui qua một bên, trên mặt cũng không hiện
lên bất cứ gợn sóng gì, nhưng khi cúi đầu chắp tay, khóe môi hắn lại tràn ra
một nụ cười thấm người.
Sau khi lui ra bên ngoài, cửa nội tẩm một lần nữa bị đóng lại.
Cảnh Diệc gần như không liếc mắt nhìn Cảnh Hoa một cái, lập tức ra
khỏi nội điện.
Vì thế, Cảnh Hoa đuổi theo, chặn hắn lại ở bên ngoài, bắt đầu lo lắng
chất vấn hắn: "Phụ hoàng rốt cuộc đã nói gì với ngươi?"
Cảnh Diệc lạnh lùng liếc mắt nhìn Cảnh Hoa một cái: "Phụ hoàng
không nói gì cả."
"Không có khả năng, phụ hoàng gọi ngươi đi vào một mình, sao sẽ
không nói gì cả."
"Vậy Thái tử cho rằng, phụ hoàng sẽ nói với ta điều gì?"
Đương nhiên là sự tình sửa lập Thái tử!
Cảnh Hoa rất lo lắng, bản thân mình không cứu phụ hoàng, nói không
chừng trong lúc phụ hoàng tức giận sẽ phế mình đi, muốn sửa Cảnh Diệc
lên làm Thái tử. Nếu như thật sự như vậy, vạn nhất Kỳ Trinh Đế không chịu
nổi chết đi, vậy...... không phải Cảnh Diệc sẽ là hoàng đế hay sao?