mà là giấu diếm chuyện này đi. Chúng ta vốn nghĩ rằng việc này sẽ trôi qua
như vậy, sẽ không ai nhắc tới nữa."
Ánh mắt dừng ở trên người lão quản gia.
"Nhưng mấy năm trước, nữ nhi A Tĩnh vào phủ gặp hắn, bởi vì không
cẩn thận làm bẩn quần áo của Ngưng nhi, đã bị Ngưng nhi nhốt lại. Kết
quả, đang sống sờ sờ bị tra tấn đến chết, vết sẹo trên mặt A Tĩnh, cũng là
thời điểm cứu nữ nhi, bị Ngưng nhi gây ra. Mặc dù A Tĩnh đau buồn vì cái
chết của nữ nhi mình, nhưng nói đến cùng, Ngưng nhi cũng là nữ nhi hắn.
Vì thế, chuyện kia hắn không đi báo quan, cũng không nói ra ngoài. Chỉ có
ba người ta, lão gia và hắn biết."
Giờ này khắc này, Chu phu nhân đã khóc không thành tiếng!
Khuôn mặt Chu lão gia càng nhăn hơn, duỗi tay ôm phu nhân mình,
cực kỳ khó chịu.
Kỷ Vân Thư lắng nghe, đại khái cũng minh bạch.
Chu lão gia không có năng lực! Chu phu nhân mượn tinh sinh con!
Hai nữ nhi thân sinh của lão quản gia, một nữ nhi giết một nữ nhi
khác, mà lão, đã giết một nhi còn lại!
Thật sự là phức tạp!
Khó trách, thời điểm biết được lão quản gia là hung phạm, Chu phu
nhân không hề kích động, Chu lão gia cũng không tức giận.
Vụ án lúc này, đã rõ ràng sáng tỏ.
Nhưng tâm tình của tất cả mọi người, càng thêm nặng nề.