Kỷ Linh Chi tất nhiên không vui, trừng lớn hai mắt.
Nhóc con, đợi lát nữa sẽ khiến ngươi khóc.
"Trên đó là gì vậy?" Kỷ Vân Thư đột nhiên chỉ vào một chỗ trên mặt
nước và kinh hô một tiếng.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía ngón tay nàng chỉ, không có gì
bất thường!
Dường như đã bắt được tâm tính tò mò của Kỷ Mộ Thanh, Kỷ Vân
Thư lại tiếp tục nói: "Tỷ tỷ chẳng lẽ nhìn không thấy sao? Nó ở ngay nơi
đó."
"Nơi nào?!"
Cá cắn câu!