NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 567

Cảnh Dung tiếp tục khuấy lửa bằng cây gậy trúc nhỏ, ngọn lửa bùng

lên một lần nữa.

Nơi khóe miệng hắn, trước sau vẫn mang theo một nụ cười thâm sâu!

Kỷ Vân Thư ôm hai đầu gối, không tiếp tục nói chuyện nữa.

Cuộc trò chuyện trong đêm lạnh lẽo, dừng lại ở đây!

Hai người cứ ngồi cạnh nhau như vậy, mỗi người đều lâm vào trong

trầm mặc.

Một người tâm tư thấp thỏm, một người tâm tư kinh ngạc!

Mỗi người mỗi vẻ.

Không thể chịu nổi đêm dài, Kỷ Vân Thư búi lại tóc dài lần nữa, dựa

vào cây cột phía sau, nheo mắt lại.

Cảnh Dung, tâm tư của ngươi không đúng.

Hắn nghiêng mắt nhìn nàng, dưới ánh lửa đỏ chiếu rọi, gương mặt Kỷ

Vân Thư có kích thước bằng lòng bàn tay, giống như một khối ngọc bằng
máu thượng đẳng, trong lúc vô thức, có thể đoạt lấy ánh mắt người. Dưới
lông mi hơi cuộn lại kia, hai mắt nhắm chặt, tựa hồ mang theo một sự lo
lắng, thờ ơ, khiến trái tim người càng thêm ngứa ngáy!

Không suy nghĩ thêm nhiều, Cảnh Dung lấy quần áo của mình đã khô

ở trên giá xuống, phủ lên trên người Kỷ Vân Thư, trong khi bản thân mình,
lại bỏ thêm mấy khúc gỗ vào trong đống lửa, sau đó mới dựa gần cạnh lửa,
tranh thủ nghỉ ngơi.

Mưa rơi gió giật, gào thét bên ngoài miếu thờ suốt đêm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.