NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 692

Lúc này, Vệ Dịch cũng đã viết xong, cầm bút cười nói: "Thư nhi, nhìn

xem! Ta viết xong rồi."

Chờ nàng tới gần nhìn xem, lập tức nhìn thấy trên đèn Khổng Minh

của Vệ Dịch, mấy thân hình nho nhỏ méo mó.

Có cao có thấp, có béo có gầy, tổng cộng có bốn người.

Vệ Dịch chỉ vào một hình ảnh cao cao: "Đây là ta."

Hắn chỉ vào một hình ảnh mập mạp: "Đây là cha."

Và chỉ vào một hình ảnh hơi béo: "Đây là nương."

Sau đó, chỉ vào một hình ảnh nhỏ nhỏ gầy gầy: "Đây là Thư nhi."

Trên gương mặt sạch sẽ của Vệ Dịch, cảm giác nồng đậm hạnh phúc,

cực kỳ tươi sáng!

Kỷ Vân Thư cảm động trong lòng, nhưng mang theo một chút áy náy.

Cảm giác kia, bỗng nảy lên trong lòng, khiến nàng ướt nước mắt, gần như
tràn ra khỏi mi.

Đóng lại tâm tình của mình, nàng dịu dàng nói: "Được rồi Vệ Dịch.

Chúng ta hãy thắp sáng đèn Khổng Minh và thả chúng lên."

"Được."

Hai ngọn đèn Khổng Minh, có chút ánh lửa, chậm rãi bay lên trời......

Dưới bầu trời đêm đen như mực, thấp thoáng ẩn hiện màu đỏ cam bắt

mắt, càng ngày càng xa, càng ngày càng cao......

Vệ Dịch nhảy nhót, ngửa đầu, tiếp tục nói chuyện với Kỷ Vân Thư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.