gian phòng."
"Vâng." Quản gia đáp.
Kỷ Vân Thư nhìn về phía Cảnh Dung, vừa lúc gặp phải tầm mắt hắn,
cặp mắt ẩn sâu trong nụ cười.
Nhìn xem vẻ đắc ý của hắn, cũng không biết ở lại Chu gia có thể có
điều gì khiến hắn cao hứng?
Long sàng gối ấm không cần, chạy tới ngủ trên gỗ Hồng Mộc Bản,
ham mê này, kỳ quái!
Thật là kỳ quái!
Kỷ Vân Thư trộm nhìn hắn nhiều lần, nhưng nét mặt bên ngoài vẫn
không thay đổi.
Trời cũng không còn sớm, Huyện thái gia cũng mang theo nha dịch
chuẩn bị trở về.
Ngay khi hắn bước về phía trước, Kỷ Vân Thư kéo Huyện thái gia đến
một bên, ở bên tai hắn không biết đã nói chút gì, Huyện thái gia gật đầu,
chớp hai mắt, cong eo đi đến trước mặt Cảnh Dung và mở miệng.
"Dung Vương, hạ quan sẽ rời đi trước, ngài có bất luận phân phó gì,
chỉ cần sai người tới nha môn thông báo một tiếng."
"Ngươi mang Lang Đỗ về nha môn đi, để hắn đêm nay ở trong nha
môn, đi theo ngươi."
"Cái... cái gì?" Tròng mắt Huyện thái gia đều như muốn rơi xuống.
Ánh mắt sắc bén của Cảnh Dung liếc xem xét hắn một cái: "Lỗ tai
ngươi không tốt sao?"