NỮ THẦN BÁO OÁN - Trang 103

cùng đi với chúng tôi.
- Tôi cũng rất tiếc, song tôi không còn trẻ, khỏe như bà. Sau chuyện mấy
ngày vừa rồi, tôi cần hai mươi bốn giờ nghĩ ngơi hoàn toàn.
Bà Riseley- Porter lên xe.
- Chúc lên đường may mắn. Ôi! Thoát nạn! Có tiếng nói sau lưng cô
Marple.
Cô quay lại, thấy mình đang đối diện với Emlyn Price, đang
nhe răng cười.
- Anh vừa nói với bà Riseley – Porter đấy à?
- Tất nhiên. Thế cô tưởng tôi nói với ai?
- Tôi được biết sáng nay cô Joanna mệt.
Chàng trai lại cười:
- Xe đi khuất, là cô ấy khỏi ngay.
- Thế à? Anh định nói là ….
- Vâng. Nàng đã bắt đầu ngán cái bà cô chuyên đem uy lực ra để dắt mũi
người khác rồi.
- Hai người không đi tham quan nữa ?
- Không. Tôi ở lại một hoặc hai ngày. Định đi bộ chơi vài nơi xung quanh.
Ông đại tá và bà Walker lại gần :
- Chúng tôi rất hân hạnh được làm quen với cô, cô Marple ạ. Nói chuyện
với cô rất thú vị. Chỉ tiếc là chúng mình phải chứng kiến cái tai nạn của cô
Temple thiệt mạng. Vì tôi vẫn cho chỉ là tai nạn, cảnh sát có điều tra theo
hướng khác cũng vô ích.
- Nếu có người nào đứng trên đỉnh – như lời chứng của cô Joanna
Crawford – thì thật lạ là tại sao người đó không ra mặt bằng cách này hay
cách khác.
- Hắn sợ chứ, sợ phải chịu trách nhiệm, nên thà nằm im. Thôi nhé ! Tạm
biệt cô Marple. Tôi sẽ gửi cho cô một cây giống mộc lan Nhật mà tôi đã
hứa, chỉ sợ nó không hợp thủy thổ chỗ cô mà thôi.
Vợ chồng ông đại tá lần lượt lên xe. Cùng lúc ấy, bà Sandbourne từ
khách sạn đi ra, chào từ biệt cô Marple trước khi nhập vào đoàn khách. Cô
Marple quay lại nói với giáo sư Wanstead.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.