NỮ THẦN BÁO OÁN - Trang 20

Agatha Christie

Nữ thần báo oán

Chương III

Cô Marple ra tay

Đọc xong lần thứ ba, cô Marple đặt sang bên, chau mày.
Ý nghĩ đầu tiên trong óc: văn bản này không có một lời chỉ dẫn nào cụ thể.
Rồi ông Boadribb có cho thêm thông tin gì khác nữa không? Cô cảm thấy
điều đó sẽ không có. Như vậy không hợp với kế hoạch của ông Rafiel. Tuy
nhiên , ông hy vọng cô sẽ làm cái gì, một khi cô không biết gì hết? Thật bí
hiểm.
Suy nghĩ mấy phút, cô kết luận ông đã cố tình tạo ra bí ẩn. Cô nhớ lại
thời gian ngắn ngủi hai người quen biết nhau. Ông bệnh tật, khó tính, hay
nói kháy, đôi khi dí dỏm. Hình như ông thích trêu chọc người khác. Và ông
cố tình muốn đánh lạc hướng sự tò mò của ông Boadribb.
Trong thư, không có lời nào nói rõ cô phải điều tra cái gì. Rõ ràng là ông
cố tình muốn thế. Tuy nhiên, cô không thể làm như người mù sờ soạng
trong đêm. Cứ như ô chữ không có định nghĩa. Ít nhất phải biết cô cần đi
đâu, bắt đầu bằng cái gì. Ông Rafiel muốn cô đáp máy bay hay tàu thủy đi
Antilles, đi Nam Mỹ hay một nơi xa xôi nào khác? Hay chỉ ngồi yên trong
ghế bành, vừa đan vừa giải lời đó? Hay ông cho là cô đủ thông minh khôn
khéo để tự giải mã mọi thứ? Không, không thể thế.
- Chắc chắn mình sẽ nhận được thêm thông tin. Nhưng bao giờ?
Chỉ đến lúc này cô mới chợt nhớ ra là mình đã mặc nhiên chấp nhận nhiệm
vụ. Cô nói to một mình:
- Tôi tin vào cuộc sống vĩnh cửu. Ông Rafiel không rõ giờ này ông ở đâu,
nhưng tôi tin rằng ông lởn vởn đau đây. Và tôi sẽ cố gắng hết sức để làm
theo ý muốn của ông
* * *
Ba ngày sau, cô Marple viết thư cho ông Broadribb.
Ông Broadribb thân mến.
Tôi đã nghiên cứu kỹ đề nghị mà ông chuyển cho tôi, và tôi lấy làm vui báo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.