Agatha Christie
Nữ thần báo oán
Chương IX
Cây Polygonum Baldschuanicum
Phòng ăn gồm một tủ lớn và nặng, và một cái bàn rộng có thể mười
người cùng ngồi. Trên tường treo những bức tranh từ thời Nữ hoàng
Victoria, giá trị nghệ thuật bình thường.
Bữa ăn có món thịt cừu và khoai tây rán, tiếp theo là mứt mận.
Cô Marple kể chuyện về đoàn tham quan, những chuyện vặt xẩy ra trên
đường. Clotilde hỏi:
- Ông Rafiel chắc là bạn lâu năm của cô?
- Không hẳn. Tôi gặp ông trong một chuyến đi du lịch ở Antilles, ông ta
cũng đến đó dưỡng bệnh.
- Phải, sức khoẻ ông kém sút đã nhiều năm, Anthea nói:
- Tôi rât khâm phục ý chí, lòng can đảm của ông. Hằng ngày, ông vẫn đọc
cho thư ký viết thư; gửi điện đi khắp nơi, không hề nản chí.
- Ông ấy không thuộc loại người dễ nản. Anthea công nhận.
- Những năm về sau, chúng tôi không gặp ông, bà Glynne nói, nhưng ông
vẫn có thư đều vào dịp Giáng Sinh.
- Cô Marple, cô ở London?
- Không. Tôi sống ở thôn quê, một làng nhỏ giữa Loomouth và Market
Basing. Ông Rafiel thì ở London. Eaton Square hay Belgrave, tôi không
nhớ rõ. Tôi biết là do đọc địa chỉ trên sổ đăng ký của khách sạn.
- Ở vùng Kent, ông có một nhà nghỉ ở vùng nông thôn, hay tiếp khách ở đó,
phần lớn là giới kinh doanh và người nước ngoài, nhưng chúng tôi chưa ai
đến đó.
- Ông ấy thật tử tế khi đề nghị bà và hai cô mời tôi ở đây. Ông bận trăm
việc, không ngờ lại quan tâm đến cả việc này.
- Nhiều lần chúng tôi đã đón các bà bạn tham gia các chuyến đi như thế
này. Họ tổ chức rất tốt, song với người cao tuổi thì khá mệt. Nếu cô đi hôm
nay chắc sẽ thắm thía. Ngày mai hình như sẽ thăm mỗt hòn đảo. Mà vùng