NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 179

Hai ông chủ kia lần lượt từng người đều thở dài một tiếng, bài của họ

cộng vào cũng không lớn hơn mười, hậm hực rời khỏi bàn...

Đi ra khỏi sòng bạc, tôi có cảm giác như lạc trong mây mù, mọi việc là

sự thật sao? Chỉ hơn nửa tiếng mà Sa Chức có được một trăm vạn, cô ấy
thưởng cho mồi thủ hạ hai vạn...

“Sau này anh theo tôi đi.” Cô ấy nói.

“Để tôi suy nghĩ.” Tôi không biết cồ ấy làm gì, có thủ hạ như vậy có lẽ

cũng chẳng phải người tốt. Chưa biết rõ thì tôi không dám mạo hiểm, tôi
hiểu thế nào là sai một li đi một dặm.

“Đi thôi, chúng ta về uống rượu tiếp.”

Trong “Athena”, Sa Chức dạy tôi những đạo lý lớn làm người một cách

sinh động, tôi cũng không biết có thể coi là đạo lý lớn không, nhưng vừa rồi
cô ấy đánh bạc như thế đủ để tôi bái làm thầy rồi.

“Gia tài của tôi là chồng tôi để lại. Chồng tôi mồ côi cha mẹ từ nhỏ,

không họ hàng thân thích, hồi nhỏ vượt biên đến Ma Cao, từ một tay sai
hèn mọn làm đến ông chủ của sòng bạc, cầm một lá bài nát không còn gì
nát hơn đánh đến lá bài tốt nhất, đó chính là sự lợi hại, cũng chính là điểm
người ta thích nhất ở ông ấy. Cuộc đời giống như một ván bạc, muốn thắng
phải có ba thứ: vận, khí, thế. Ngại quá, lại nói những điều ảo diệu này.

Tôi chi muốn bảo anh hãy tự tin lên một chút. Thế gian này có chuyện gì

là không thể, anh hiểu không? Anh phải học cách dũng cảm đối diện với
những khó khăn trắc trở trên đường đời! Phụ nữ cần lòng tin không cần biết
nó có phù hợp với hiện thực hay không, nhưng đàn ông thì khác, đàn ông
không thể tự tin mù quáng được.”

Nó cũng phải.

“Sa Chức, tôi muốn biết tại sao cô lại làm bạn với tôi?”

“Lần đầu tiên bị cự tuyệt lời mời, tôi không cam tâm. Anh là người đầu

tiên làm bạn được với tôi. Anh cũng là người đầu tiên tôi coi là bạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.