NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 227

Sao cái tên Hoàng Kiến Nhân chết tiệt kia vẫn chưa đến? Chắc bọn

chúng đã biết tin tôi quay lại rồi. Chắc là đang chuẩn bị đối phó với tôi. Tôi
nhất định không được lơ là...

Xem giấy tờ đến phát mệt, tôi nằm lăn ra bàn làm việc nghĩ ngợi, tôi thấy

mình thật lăng nhăng, thấy Sa Chức thì thích Sa Chức, thấy Bạch Khiết lại
gạt Sa Chức sang một bên...

Cứ nằm thế đến lúc ngủ mất...

Khi tỉnh lại thì đã tám giờ tối, công nhân chuyển hàng về hết từ lâu, tôi

vẩy vẩy hai cánh tay tê rần, rồi đứng dậy đá đá chân.

Nhưng, đây là kho hàng sao? Từng thùng hàng được xếp ngay ngắn, gọn

gàng, kho hoàn toàn sạch sẽ. Tôi định làm xong giấy tờ sẽ quét dọn, nhưng
đã có người làm trước rồi.

A Tín tay cầm chổi lau nhà đi ra, thấy tôi tỉnh thì cười nhe hai hàm răng

trắng bóng: “Hì hì, Ân đại ca dậy rồi à?”

“Cậu dọn dẹp đấy à?”

“Vâng... rảnh rỗi không có việc gì.”

“Không phải... cậu có thể về từ lâu rồi sao?”

“Em... đợi anh đi ăn cơm, thấy kho không được sạch lắm, chưa được sự

đồng ý của anh đã quét dọn một chút.”

“Không sao, chuyện này không cần tôi đồng ý.” Trong lòng tôi thấy thật

ấm áp, đến cái thành phố lạnh lẽo này lâu như vậy, cuối cùng đã gặp được
một người...

Cậu ta gọi một cái taxi, tôi cũng không biết cậu ta đưa tôi đi đâu. Cậu ta

đưa thuốc cho tôi, tôi xua tay: “Tôi không biết hút...”

Taxi đi ra tận ngoại thành, tôi càng ngày càng thấy hiểu, phải ra tận đây

ăn cơm sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.