NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 234

“Chú em, Bạch Khiết không thể nào để ý tới những kẻ phàm phu tục tử

như chúng ta! Người cao quý như cô ta, chúng ta chỉ nghĩ đến trong mơ còn
được. Muốn thật sự chạm vào, không có trăm vạn thì không xong, cậu nói
đúng không?” Tôi rất khâm phục Mạc Hoài Nhân, dù tôi có địch ý sâu sắc
với hắn, nhưng chỉ mấy câu hắn đã kéo tôi sang chiến tuyến của hắn.

“Sau này chúng ta đừng mất thời gian đối đầu nữa! Tôi cũng sợ cậu rồi,

nắm đấm cứng như Võ Tòng ấy. Sau này chúng ta sẽ nương tựa nhau cùng
tiến bộ, cùng kiếm tiền!”

Tim tôi đập mấy cái: “Cùng kiếm tiền?”

“Không có gì... chính là chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau, cùng tiến bộ,

phấn đấu vì chức vị cao hơn, đúng không?” Ánh mắt Mạc Hoài Nhân giảo
hoạt như vậy, câu nói cùng kiếm tiền không đơn giản vậy đâu.

Tôi khinh thường hắn, nhưng tôi không thể đối địch với hắn được. Tôi đã

được lĩnh giáo những chiêu độc của bọn chúng rồi. Chúng có thế lực lớn,
đối địch chính diện với chúng là không thể. Từ câu nói cùng kiếm tiền mà
Mạc Hoài Nhân buột miệng nói ra lúc nãy, tôi thật sự cho rằng việc hắn lôi
kéo tôi không đơn giản, nhất định có liên quan đến kho hàng. Thế thì chi
bằng thuận theo ý hắn, giả vờ theo hắn, rồi tìm cơ hội xử lý hắn cũng chưa
muộn.

Mạc Hoài Nhân và cô gái kia đùa giỡn nhau, cô ta nũng nịu: “Háo sắc!”

“Anh háo sắc sao? Tay anh có chạm vào em đâu...”

“Đáng ghét... chỗ kia kìa! Từ lúc uống rượu đã...”

Tôi vội nâng ly nịnh nọt: “Trưởng ban Mạc thật dũng mãnh, thật khiến

tiểu bối hổ thẹn...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.