NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 255

Sa Chức nắm lấy tay tôi , nghiêm túc nói: “Đừng rời xa em...”

“Ừm, không rời xa, không rời xa thì em nuôi anh nhé!” Thật ra tôi cùng

đã nghĩ sẽ nghỉ việc đi theo Sa Chức là xong, dù có lên trời xuống biển
cũng được. Nhưng hiện tại trên vai tôi còn có thêm một gánh nặng, đó là tên
nhóc A Tín chưa hiểu thế sự, bọn khốn kiếp kia sẽ làm gì cậu ấy, bọn lão
yêu quái đó bây giờ đang làm chuyện không đơn giản, hơn nữa nếu tôi
không đích thân xử trí chúng thì sẽ ô nhục cả đời!

“Em có tiền, em sẽ nuôi anh!” Cô ấy càng nghiêm túc hơn.

Nghe vậy lòng tôi trùng xuống, tim tôi dâng lên một cảm giác tự ti, có

tiền... có tiền... “Sa Chức, anh không bám váy phụ nữ, anh không phải trai
bao.” Nói rồi tôi có chút hối hận, tiền tiền tiền, tôi nhớ đến ba mươi nghìn
đô la Mỹ.

“Anh có yêu em không?” Cô ấy nhìn tôi ngây thơ như một cô bé.

“Anh yêu em thì có gì lạ? Em là nữ thần xinh đẹp có hàng chục triệu. Em

yêu anh mới là lạ ấy, em yêu anh không?” Tôi hy vọng lần này tôi không
phải nghe cô ấy nói muốn thân thể tôi. “Sa Chức, anh chỉ là một tay bảo vệ
nhỏ nhoi, bây giờ thì là một công nhân khuân vác.”

“Em cảm thấy tiền đồ của anh vô cùng rộng mở. Anh không giống

những người em từng gặp, anh rất có chừng mực. Anh không phải loại ham
mê tửu sắc, anh có khí khái, hơn nữa anh rất lương thiện.” Cũng may cô ấy
không nói cô ấy thích thân thể tôi. Niềm an ủi lớn nhất với một người đàn
ông là người phụ nữ anh ta yêu tin tưởng vào tương lai của anh ta. Tôi đã
tin lời cô

ấy,

hơn nữa còn rất cảm động, sự cảm động của “kẻ sĩ chết vì tri

kỷ”.

“Sa Chức, xin lỗi em, anh vẫn phải đi làm. Anh không có chừng mực,

em đừng đánh giá anh quá cao. Anh muốn vay em ba mươi nghìn đô.” Tôi
nói.

Cô ấy gật đầu rất thoải mái: “Anh nợ em tiền thì sẽ không biến mất, cũng

sẽ không không đến tìm em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.