NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 254

chỉ có hơi thở gấp gáp và tiếng gào thét của dục vọng, chiếc lưỡi nhỏ của cô
ấy tung hoành trong vòm miệng tôi...

Cứ thế chúng tôi hôn nhau từ phòng khách đến hành lang, để lại một

tràng tiếng vỡ của chai và ly rượu, chúng tôi lại hôn từ hành lang đến phòng
ngủ, để lại quần áo đầy đất và những tiếng rên rỉ đầy hưng phấn...

Khi tỉnh lại thì đã là sáng hôm sau. Trong tiếng chim ríu rít, hương hoa

phảng phất và sự huyên náo kỳ lạ của thành phố, tôi cố gắng nhớ lại tối qua.
Sao tôi lại ngủ trên chiếc giường lạ này? Khi tôi vẫn đang mơ hồ thì cánh
tay nhỏ bé của cô ấy vươn ra từ sau lưng ôm lấy tôi, cho tôi câu trả lời tốt
nhất.

Rất tự nhiên tôi lại nằm đè lên cô ấy, nhìn mỹ nhân bên dưới mình, mịn

màng, mềm mại, không cần nói gì hết, tiếp tục chiến đấu...

Ham muốn của cô ấy mạnh hơn tất cả những người phụ nữ tôi từng có

quan hệ, hơn nữa cô ấy cũng không rụt rè như họ, điều này khiến tôi vô
cùng kích thích. Chúng tôi cứ điên cuồng chỉến đấu đến tận chiều tối.

Cô ấy dậy lúc nào tôi cũng không biết, khi tỉnh dậy. dựa vào ánh sáng

chiếu từ ngoài vào tôi mặc quần áo. Sa Chức từ phòng khách đi vào hỏi:
“Anh tỉnh rồi à.”

“Ừm.” Thấy cô ấy mặc tạp dề, tôi hỏi: “Làm gì thế?”

Sa Chức khẽ ghé sát tai tôi: ‘Trương Ái Linh nói, thông tới trái tim người

phụ nữ là âm đạo; thông tới trái tim người đàn ông là dạ dày.”

Nhìn dáng vẻ tinh nghịch của cô ấy, tôi bật cười. Ngồi xuống, tôi ăn ngấu

nghiến hết cả bàn thức ăn và cả nồi cơm. Sa Chức mở to mắt nhìn tôi:
“Woa... mười em cũng không ăn được bằng anh.”

Người lao động chân tay như tôi, suốt từ hôm qua đến giờ chưa có cái gì

vào bụng, lại còn... còn để bụng đói làm cái việc mất rất nhiều sức kia nữa,
không nghĩ cũng có thể biết. “Mười thằng đàn ông cũng không so sánh
được với anh. Sa Chức, anh... phải đi làm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.