NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 258

không những không thể kiếm chác gì ở đây, càng đừng nói đến việc trả thù.
Tôi và cô ta đã tuyên chiến rồi, nếu không phải có lá chắn là Vương Hoa
Sơn thì chắc chắn cô ta sẽ dồn tôi vào con đường chết. Tôi khó xử, không
biết có nên trả tiền cho Lâm Tịch không. Tôi thấy có một số đạo lý A Tín
còn hiểu rõ hơn mình, thế là tôi hỏi cậu ấy.

Đương nhiên tôi không kể hết ân oán giữa tôi và Lâm ma nữ, chỉ nói đại

để tình hình hiện tại: Tôi ném di động của cô ta ra cửa sổ, lại đối địch với
cô ta... Cậu ấy trả lời: “Đã làm sao thì nên thành thật nhận lỗi, đùn đẩy trách
nhiệm chỉ hại chính mình thôi. Lão đại, nói thật là những kiến thức này em
đều học được từ sách vở. Em cũng không có kinh nghiệm làm việc, nhưng
em luôn cảm thấy sách nói đúng. Điện thoại của người ta hỏng, liên quan
trực tiếp đến anh, nếu người ta đã thành tâm đền tiền viện phí cho anh thì
anh cũng nên đền điện thoại cho người ta. Lão đại... có phải anh không có
tiền không, em có, hay là em giúp anh!”

A Tín à, cậu làm sao biết được điện thoại của người thượng đẳng dùng

khác với điện thoại mấy trăm, một nghìn tệ của chúng ta. Tôi không nói cho
A Tín biếtLâm yêu bà người ta trị giá ba mươi nghìn đô, cười một chút che
giấu tâm sự rồi tôi hỏi tiếp: “A Tín, hôm tôi bị ngất có những ai vây lại
nhìn?”

“Gần như người của cả tầng này. Mấy con người đó...” A Tín giận dữ,

“đến xem náo nhiệt như chẳng liên quan gì đến mình vậy.”

“Hì hì, người tốt vẫn còn, nhưng ít thôi, cậu chính là một trong số đó.

Tôi lăn lộn bên ngoài lâu như vậy, niềm an ủi lớn nhất chính là có được
người bạn như cậu.”

“Đại ca, chúng ta là anh em mà!”

“Đúng, anh em!”

A Tín vẫn còn giữ được sự chất phác, thành thật của người nông thôn,

nhưng sau này thì sao? Cả ngày nằm trong cái thế giới lạnh lùng này, liệu
có ngày nào đó cậu ấy thay đổi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.