NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 441

“Chị Mai, điều này cũng không có gì khó cả. Nếu họ làm chuyện đó, chị

muốn bắt gian tại trận hay tôi chụp Anh cho chị?”

Mai Tử nghiến răng gằn từng chữ: “Bắt - gian - tại - trận!”

“Được, sau khi xong việc, hai nghìn tệ. Chị Mai thật yêu chồng!”

Cô ta thở dài: “Đúng vậy... Tôi chưa bao giờ khó chịu đến vậy, cũng

không thể ngờ bị người mình yêu phản bội lại đau đớn như thế.”

Đồ đàn bà vô liêm sỉ!

“Mỗi tối tôi không thể nào ngủ nổi, tinh thần trở nên hỗn loạn. À đúng

rồi, các anh làm nghề này chắc thuốc ngủ mua được dễ lắm đúng không?”

“Lẽ nào chị Mai định tự tử?” Cô ta tự kết liễu đi thì tốt, loại đàn bà như

cô ta thiếu đi một người là thế giới này hòa bình hơn một chút.

‘‘Đương nhiên là không. Tôi đi mua thuốc ngủ nhưng phải có giấy của

bác sĩ mới được. Anh có thể mua giúp tôi một lọ không?”

Tôi ra hiệu thuốc mua một lọ, xé hết bao bì rồi về quán trà đưa cho cô ta:

“Mỗi ngày một viên, uống nhiều đừng trách tôi.”

Cô ta nhìn lọ thuốc, nhìn mãi nhìn mãi rồi òa khóc khiến nhiều người

quay sang nhìn. Tôi đứng dậy nói: “Chị Mai, hy vọng chị không nhận được
tin xấu của tôi.”

*********

Hai hôm sau Hoàng Kiến Nhân lại đến, đổi xe hàng khác, nhưng lần này

vẫn là hàng thật. Chúng vẫn chuyển tiền cho tôi. Trước đây đọc báo thấy
người ta vì tiền mà phạm pháp tôi thấy rất khó hiểu. Nhưng khi làm rồi tôi
mới biết việc phạm pháp vừa không mệt không vất vả lại kiếm được tiền dễ
dàng, nếu hồi nghèo mạt rệp mà có con đường này thì tôi đã sớm dấn thân
vào rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.