NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 442

Dường như Vương Hoa Sơn cũng phát giác được điều gì, gọi hỏi tôi có

động tĩnh gì không, tôi lấp liếm cho qua. Nói với Vương Hoa Sơn thì khác
nào nói với bọn Tào Sắt, Mạc Hoài Nhân, Vương Hoa Sơn cũng thật đáng
thương, bị bọn chúng quay mòng mòng...

**********

Tôi gọi hẹn gặp Mai Tử ở khách sạn năm sao Hồng Phong, đợi mười lăm

phút thì một chiếc ô tô đen phanh két trước mặt tôi, cô ta hầm hầm xuống
xe: “Đôi cẩu nam nữ đó ở trên kia đúng không?!!” Điều tôi không ngờ là
theo cô ta còn có mấy người đàn ông mang theo đao kiếm gậộc. Mai Tử nói
đó là anh em của cô ta.

Tôi vội ngăn lại: “Chị Mai, lên đó nếu chị không bình tĩnh mà động thủ

thì hậu quả thế nào chắc chị hiểu rõ?”

Một người đàn ông đứng ra quát: “Còn có hậu quả gì được nữa? Loại

đàn ông đó, chém chết là trừ hại cho nhân dân!” Thấy bộ dạng hùng hổ của
đám anh em Mai Tử này tôi bỗng nảy ra một chủ ý.

“Mấy vị đại ca, tôi có ý này, các anh muốn đánh Quang Cương cũng

được, nhưng không thể đánh trong khách sạn được, trong đó lắp rất nhiều
máy quay, mọi người ra tay thì sẽ để lại chứng cứ. Dù Quang Cương không
kiện thì khách sạn cũng báo cảnh sát. Hay là thế này, đợi tôi và chị Mai lên
đó bắt gian, chị ấy lôi họ xuống nhét vào trong xe, đến lúc đó các anh muốn
làm gì thì làm, chẳng ai nhìn thấy gì cả.”

Một người khác nói: “Ý này không tồi! Chúng ta đánh hắn vừa trút giận

được cho em gái, vừa không gặp phải phiền phức gì. Quả nhiên không hổ là
người của công ty thám tử, rất có kinh nghiệm! Này tôi bảo, lát lên đó cậu
chụp đôi gian phu dâm phụ đó nhiều ảnh một chút, chúng ta dán cả phố, dán
cả ở công ty, cả cửa nhà hàng xóm của chúng nó cho chúng không làm
người được nữa!” Tên khốn này cũng thật độc địa, nhưng không ai độc
bằng tôi cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.