NỮ TƯỚNG THỜI TRƯNG VƯƠNG - Trang 141

xuân oi bức ngột ngạt rồi mưa trút xuống. Phương Dung lo ngại vì mẹ lại
vừa bị mệt, còn nàng cũng cảm thấy trong dạ bồn chồn. Nàng không chớp
mắt khi nghe tiếng sét nổ tung trên đầu nhưng nàng thấy lo lắng, ngồi đứng
không yên.

Bỗng cửa bị xô mạnh mưa gió thốc cả vào nhà...Ông cậu và Đào Kỳ bước
vội vào, liền theo sau là một người mái tóc hoa râm : ông Nguyễn, người
hầu thân tín nhất của bố nàng !

* * *
Bảy ngày đã qua...mẹ Phương Dung chỉ nằm khóc, nước mắt ướt hết chiếu
giường, và bà tắt thở trong nước mắt. Phương Dung không khóc nữa vì
nàng đã khóc cùng mẹ nhiều rồi. Nàng lau nước mắt cùng họ hàng bên
ngoại chôn cất mẹ.

Giờ đây, nàng cũng như Đào Kỳ. Bố và các anh nàng đã mất rồi. Bố mẹ,
các anh nàng, cả cơ nghiệp nhà nàng, tất cả không còn gì nữa, vụt tan đi
như áng mây. Bây giờ thì nàng cũng như Đào Kỳ, cũng mồ côi cả bố mẹ,
cũng chẳng còn anh em, cũng một thân một mình như Đào Kỳ. Có khác
chăng là nàng vẫn còn chỗ dựa là họ hàng bên ngoại.

Lòng nàng sôi sục căm thù. Nàng nhớ thương bố mẹ và các anh vũ dũng
của nàng. Nàng cũng nhớ tới hàng trăm con người nghèo khổ đã theo bố
nàng cùng nhau xây dựng nên một cơ nghiệp giàu có. Tất cả đều tan tác hết
sau đêm Tô Định vây đánh với hàng trăm quân từ phủ thái thú kéo về, với
tất cả bọn tay sai cường hào ác bá trong huyện Lang Tài.

Đêm lửa và máu. Đêm ấy những người anh hùng còn đang mê mệt trong
giấc ngủ nồng hơi rượu của cả ba ngày tiệc mừng khởi công làm đình, sau
ba ngày hội lớn có đủ mặt từ viên huyện quan người Hán cho tới các hào
trưởng trong vùng. Những người anh hùng vô tư không hề đề phòng, và
trong đêm thứ ba, đao của họ bị nhấc đi, khiên của họ bị giấu đi, hàng trăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.