NÚI THẦN - Trang 400

đầy mặt đất tan ra được một chút bên trên, trở nên lỗ rỗ và nhớp nháp. Lúc
nằm ngoài ban công mặt và tay buốt cóng khó chịu hơn khi tiết trời băng giá
mà khô ráo rất nhiều.

Ngày hôm ấy được đánh dấu bằng một chương trình âm nhạc buổi tối do

ban quản trị ‘Sơn trang’ tổ chức phục vụ khách an dưỡng, một buổi hòa nhạc
thực thụ có cả tờ chương trình in màu mè phát cho khán giả và ghế ngồi
được xếp thành hàng thành dãy tề chỉnh. Đó là một chương trình ca nhạc với
nhân vật chính là một nữ ca sĩ chuyên nghiệp kiêm giáo viên thanh nhạc có
tiếng ở vùng này, một người đàn bà khô héo với hai đồng xu hai bên dưới cổ
áo dạ hội khoét rộng, đôi cánh tay như hai que củi và giọng hát cô hồn
không một chút truyền cảm, tiết lộ lý do chính yếu khiến bà ta lên lập nghiệp
tận nơi khỉ ho cò gáy này. Bà ta gân cổ hát:

“Người thương tôi để trong lòng…”
Tay nhạc công đệm đàn piano cho bà ta cũng lại là người địa phương

nốt… Madame Chauchat ngồi ngay hàng đầu, nhưng đã tranh thủ giờ nghỉ
giải lao kín đáo rút lui, nhờ thế sau đó Hans Castorp có thể chú tâm thưởng
thức âm nhạc (vì nói gì thì nói, đó vẫn là âm nhạc), chàng vừa lắng nghe vừa
dò theo lời bài hát in trong tờ chương trình. Settembrini đến ngồi một lúc
cạnh chàng, nhưng rồi cũng chuồn mất sau khi tung ra vài lời bình luận gay
gắt đầy hình tượng về nghệ thuật thanh nhạc của ca sĩ và châm biếm nhận
xét rằng hôm nay họ lại trung thành và thân thiết

[146]

tụ tập ở đây. Thực lòng

mà nói Hans Castorp thấy nhẹ cả mình khi hai người ấy bỏ đi, vắng bóng cô
nàng mắt một mí và ông thầy luân lý chàng mới được tự do thả hồn theo lời
ca tiếng nhạc. Chàng rất hài lòng với ý nghĩ âm nhạc có mặt trong mọi hoàn
cảnh, ở khắp mọi nơi trên thế giới, có lẽ không thiếu vắng ngay cả trong
những chuyến thám hiểm Bắc cực.

Ngày thứ hai của lễ giáng sinh chỉ khác với ngày chủ nhật hay thậm chí

ngày thường bởi một thoáng ý thức mơ hồ còn vương lại, và khi ánh ngày
lụi tắt thì lễ giáng sinh cũng thuộc về quá khứ - hoặc cũng có thể nói rằng nó
thuộc về tương lai, vì một năm nữa, sau mười hai tháng là lại tới giáng sinh,
đến hẹn lại lên theo chu kỳ vòng quay của trái đất - rốt cuộc mười hai tháng
chỉ hơn thời gian Hans Castorp đã ở trên này vỏn vẹn có bảy tháng thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.