NÚI THẦN - Trang 402

một người hấp hối phải được nhận mọi quan tâm săn sóc và thái độ thành
kính tuyệt đối, Hans Castorp đòi hỏi. Hy vọng lúc từ giã cõi đời ông hiệp sĩ
không bị Behrens quát tháo và mắng mỏ một cách thiếu lễ độ đấy chứ?
Không đâu, cô y tá Schildknecht vội trả lời. Thực ra trong một thoáng ông ta
đã không cưỡng lại được nỗi sợ và muốn nhảy ra khỏi giường, nhưng chỉ
cần một lời nhắc nhở nhẹ nhàng là đủ để ông ta từ bỏ ý định vô ích ấy.

Hans Castorp tới viếng người vừa qua đời. Đó là cách chàng biểu lộ sự

phản kháng của mình, đương đầu với cả một hệ thống lề luật do những kẻ
trên này dựng lên để giấu diếm mọi điều liên quan đến chết chóc, vì chàng
không chịu nổi thái độ ích kỷ không muốn biết, không muốn nhìn và không
muốn nghe của đám bệnh nhân, chàng nhất định phải thể hiện ra bằng hành
động. Chàng đã thử đưa cái chết của ông hiệp sĩ ra làm đề tài nói chuyện bên
bàn ăn, nhưng vấp phải một bức tường chống đối chung đầy nhất trí và thù
địch đến nỗi chàng cảm thấy vừa hổ thẹn vừa phẫn uất. Bà Stöhr trở nên gần
như thô lỗ. Chàng ăn phải cái bả gì mà giở giói lôi chuyện ấy ra kháo ở đây,
bà ta hỏi, và rằng hồi nhỏ chàng không được giáo dục lễ nghĩa gì hết hay
sao. Nội quy của viện được đặt ra để bảo vệ họ, những bệnh nhân yếu ớt,
khỏi bị chấn động tinh thần vì những sự kiện loại này, vậy mà một gã hỉ mũi
còn chưa sạch lại dám đem nó ra kể bô bô bên bàn ăn, nhất là trước mặt cả
ông tiến sĩ Blumenkohl, người có thể theo gót ông hiệp sĩ bất kỳ lúc nào
(câu này bà ta nói sau bàn tay che miệng). Chuyện này mà còn lặp lại lần
nữa thì chàng sẽ biết tay bà ta. Thế là người bị khiển trách đi đến một quyết
định dứt khoát mà chàng lớn tiếng công bố với cả bàn: chàng sẽ nhân danh
cá nhân đến viếng người đồng cảnh ngộ vừa mới qua đời, đứng mặc niệm
một phút bên linh cữu để tỏ chút lòng thương mến của người sống, và chàng
cũng không cần hỏi xem Joachim có đồng ý với mình không mà cứ đương
nhiên gộp luôn cả người anh vào thành “chúng tôi”.

Nhờ cô y tá Alfreda môi giới họ đến phòng người chết, ở lầu hai ngay

dưới phòng họ. Bà vợ góa của ông hiệp sĩ đón tiếp hai người, đó là một phụ
nữ tóc vàng nhỏ nhắn, xơ xác, tiều tụy vì thức đêm, mũi đỏ ửng vì khóc,
chiếc khăn tay che trước miệng và cổ áo khoác len dày dựng lên cao vì trong
phòng rất lạnh. Lò sưởi tắt ngấm, và cửa ban công mở toang. Hai người trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.