NÚI THẦN - Trang 438

nhân tự túc trọ trong các khách sạn và cả khách nghỉ tại trung tâm giải trí
này đến đêm mới mò ra, đông hơn bây giờ nhiều, và đã có những người
nhảy sang thế giới bên kia trong điệu valse, có thể nói không ngoa là họ đã
dốc cạn chén đời và khạc ra những giọt máu cuối cùng trong dulci jubilo

[170]

trên sàn nhảy này. Bà Stöhr, bằng sự vô học không ranh giới của mình, đã có
một sáng tạo đáng kể với từ “dulci jubilo”: từ đầu tiên được bà ta quy đổi ra
ngôn ngữ âm nhạc của ông chồng và phát âm theo tiếng Ý thành “dolce”

[171]

,

còn từ thứ hai bị chuyển thành một dạng reo hò “juhu”, “hola” hay có trời
mới biết là cái gì - hai anh em không ai bảo ai cùng chộp lấy ly nước giải
khát, phùng má ngậm cái ống cắm trong đó khi nghe thứ tiếng Latinh giả
cầy của bà ta, nhưng bà Stöhr vẫn phớt tỉnh như không. Bà ta còn bận tìm
lời bóng gió, những chiếc răng thỏ chìa ra một cách hết sức ngây ngô, để
thăm dò mối quan hệ thật giữa ba người trẻ tuổi, mà theo lời thú nhận của bà
ta thì chỉ có động cơ về phía cô bé Karen tội nghiệp là đã rõ ràng như bánh
đúc bày sàng, được hai chàng hiệp sĩ hào hoa phong nhã thế này dẫn đi chơi
thì còn sung sướng nào hơn. Nhưng tại sao hai anh em lại bỏ công làm
chuyện hão hề như thế thì đối với bà ta vẫn còn là điều bí ẩn; mặc dù dốt nát
vô học nhưng ở đây bản năng nữ giới đã giúp bà ta lần ra manh mối, dẫu
rằng dự đoán của bà ta chỉ đúng có một nửa và không mấy thanh lịch. Hiểu
rồi, bà ta dài giọng châm chọc, thực ra vai chính hiệp sĩ ở đây do Hans
Castorp đóng, anh chàng Ziemßen chỉ đi theo cho đẹp đội hình mà thôi, và
vì bà ta biết mối tương tư thầm kín Hans Castorp dành cho Madame
Chauchat, nên hấp tấp đi đến kết luận rằng cô nàng Karstedt ốm ròm chỉ là
vật lấp chỗ trống cho đối tượng thờ phụng không với tới được của chàng mà
thôi - một kết luận quá đỗi phù hợp với con người bà Stöhr, hoàn toàn vô
luân thường đạo lý, không có cơ sở và bắt nguồn từ một bản năng thấp hèn
đến nỗi Hans Castorp chỉ đáp lại bằng một ánh mắt khinh bỉ đầy mệt mỏi lúc
bà ta nửa đùa nửa thật bày tỏ ý kiến của mình. Bởi dĩ nhiên những lần tiếp
xúc với cô Karen tội nghiệp quả thực cũng là một hình thức lấp chỗ trống
trong tâm hồn chàng, một dạng món ăn tinh thần, như tất cả những việc làm
từ thiện của chàng từ trước tới nay. Nhưng không chỉ có thế, đó cũng là
những cử chỉ mộ đạo với mục đích riêng, và cảm giác thỏa mãn tràn ngập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.