NÚI THẦN - Trang 246

mình và dọc tay chân ông khách sang trọng, rồi lớn tiếng đọc những con số
đo được cho người giúp việc ngồi còng lưng chép. “Ngắn”, “rất ngắn”, ông
cố vấn Behrens đọc. “Điều hòa”, ông ta bảo, và lặp lại lần nữa: “Điều hòa”
(có vẻ như thế là tốt). “Gắt”, ông ta bảo và nhăn mặt. “Gắt quá.”

“Có tiếng rít.” Và bác sĩ Krokowski ghi chép tất cả lên giấy, như anh phó

may ghi số đo cho bác thợ cả.

Hans Castorp nghiêng đầu theo dõi quá trình khám, đăm chiêu chìm vào

việc quan sát thân thể Joachim, nhìn những rẻ xương sườn (ơn Chúa anh
chàng còn đủ cả xương sườn) vồng lên dưới làn da căng trong khi bụng hóp
lại, cố gắng thở mạnh cho vừa ý ông cố vấn cung đình - tấm thân thanh xuân
còn chưa phát phì, làn da ngà ngà loáng thoáng lông đen trên mỏ ức và hai
cánh tay cuồn cuộn bắp, một bên cườm tay đeo sợi dây chuyền vàng. Hai
cánh tay vận động viên thể dục, Hans Castorp nghĩ bụng; anh ấy rất chăm
tập xà, trong khi mình thấy cái trò ấy chẳng có gì là hay ho, có lẽ tập luyện
gắn liền với ước mơ phục vụ trong quân ngũ của anh ấy. Từ trước tới nay
anh ấy rất chú trọng rèn luyện thân thể, thật chẳng bù cho mình, nhưng thực
ra mỗi người mỗi khác; vì mình là người dân sự, mình đánh giá cao sự nghỉ
ngơi ngoài bãi tắm và thú ẩm thực, trong khi anh ấy lao theo những thử
thách và thành tích nam nhi. Và giờ đây, hoàn toàn ngoài dự tính, cơ thể anh
ấy tỏ rõ tầm quan trọng của mình, nó tự thân vận động theo ý mình và là mối
bận tâm chính của nhiều người, trở nên quan trọng vì bệnh tật. Nó đẹp như
tranh nhưng không chịu giải độc và ổn định chức năng hoạt động, mặc cho
Joachim tội nghiệp khao khát được xuống đồng bằng làm chiến sĩ. Cứ nhìn
xem, anh ấy vươn cao người thật không khác gì bức tượng thần Apollo
Belvedere

[90]

in trong sách, chỉ trừ mái tóc. Nhưng cái thân thể đẹp đẽ ấy bên

trong ủ đầy mầm bệnh và bên ngoài nhiệt độ cao hơn mức bình thường;
bệnh tật làm cho con người vật chất hơn, khiến người ta chỉ còn là vật
chất… Nghĩ đến đây chàng giật mình đưa mắt lướt nhanh từ bộ ngực trần
của Joachim lên đôi mắt, đôi mắt to đen dịu dàng của người anh, nhòa lệ vì
cố gắng thở và ho theo lệnh, đôi mắt với nét buồn u uất trong suốt thời gian
khám bệnh trân trân nhìn vào khoảng trống trên đầu vị khán giả bất đắc dĩ.

Cuối cùng ông cố vấn Behrens cũng khám xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.