NÚI THẦN - Trang 255

đúng ra phải bảo rằng thời gian đã ngừng trôi, đã đông đặc lại thành hiện tại
bất biến hay là vĩnh cửu. Buổi trưa người ta bưng súp lên cho bạn, như trưa
hôm qua đã bưng lên và trưa ngày mai sẽ lại bưng lên. Trong giây lát bạn
như bị chấn động tâm can mà không rõ do đâu và từ đâu tới; bạn thấy nôn
nao choáng váng khi nhìn đĩa súp được bưng lên, các thì quá khứ, hiện tại và
tương lai nổi lềnh bềnh hòa quyện vào nhau, thời gian lộ rõ chân tướng là
một khoảnh khắc bị kéo dài vô hạn định và trong khi nó đứng khựng lại thì
người ta cứ bưng hoài bưng mãi món súp lên. Nhưng nếu quy kết cho hiện
tượng vĩnh cửu này là tẻ nhạt thì mâu thuẫn quá; mà mâu thuẫn lại là điều
chúng tôi muốn tránh, nhất là khi kể về cuộc đời nhân vật chính này.

Vậy là Hans Castorp chuyển sang tư thế đo giường kể từ chiều thứ bảy,

theo chỉ định của ông cố vấn cung đình Behrens, uy tín tối cao trong cái thế
giới khép kín trên này. Chàng nằm dài hai tay chắp sau gáy, mình bận chiếc
áo ngủ túi ngực thêu mấy chữ cái đầu tên, trên chiếc giường trắng toát đã
được khử trùng, giường lâm chung của cô người Mỹ và có lẽ của không ít
người khác nữa, đôi mắt xanh mộc mạc bị vi trùng cúm quậy cho vẩn đục
trân trân ngó lên trần nhà, tâm trí dồn cả vào tình cảnh hiện tại của mình.
Nói thế không có nghĩa là cặp mắt chàng nếu không bị cúm sẽ có cái nhìn
trong sáng, tinh anh và ít phân vân, vì tâm hồn chàng, dù có thật thà chất
phác đến đâu chăng nữa, giờ đây không có vẻ gì là sáng suốt mà trái lại rất
mông lung, rối như mớ bòng bong, thiếu minh bạch và đầy nghi vấn. Chàng
nằm đó, thi thoảng một tiếng cười đắc thắng cuồn cuộn dâng lên từ đáy lòng
làm rung chuyển cả lồng ngực, khiến trái tim nhói buốt như muốn ngừng
đập vì một niềm hy vọng và nỗi vui sướng cuồng điên chưa bao giờ biết tới
trong đời; lại có lúc chàng tái người đi trước một linh cảm hãi hùng, và
lương tâm nghiêm khắc lạnh lùng lên tiếng đay nghiến, trong khi trái tim lại
hồi hộp lồng lên như ngựa phi nước đại, thoi thóp giộng liên hồi vào những
rẻ xương sườn.

Ngày đầu tiên Joachim để cho chàng nghỉ ngơi và tránh chuyện trò.

Chàng chỉ rón rén vào phòng bệnh hai ba lần, gật đầu tỏ ý thông cảm với
bệnh nhân nằm trên giường và hỏi thăm vài câu thường lệ. Có vẻ như chàng
nhận ra thái độ lảng tránh của Hans Castorp và không muốn trái ý em, vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.