NÚI THẦN - Trang 335

“Có, tệ hơn chút đỉnh. Tuy nhiên theo chỗ tôi được biết thì vị chúa tể ở

đây cũng không hoàn toàn dựa vào món đồ chơi này khi chẩn đoán bệnh.
Vậy là ông nhất định ở qua mùa đông trên này với chúng tôi?”

“Vâng, có Chúa nhân từ biết… Tôi bắt đầu thích nghi với ý nghĩ rằng tôi

sẽ phải ở lại đây cho đến lúc có thể cùng xuống núi với anh họ tôi.”

“Thế có nghĩa là, ông thích nghi dần với chuyện ông không thể thích

nghi… Ông có cách diễn đạt rất tếu. Tôi hy vọng ông đã nhận được đầy đủ
những thứ cần thiết - quần áo ấm, giày đi tuyết?”

“Đủ hết. Không thiếu một thứ gì, ông Settembrini. Tôi nhắn tin cho thân

nhân ở dưới kia, và bà quản lý nhà chúng tôi lập tức gửi chuyển phát nhanh
lên đây tất tần tật. Giờ thì tôi đã được trang bị đầy đủ để qua mùa đông.”

“Thế thì tôi yên tâm rồi. Nhưng gượm đã, ông còn cần một cái túi ngủ,

một cái túi lót lông ấm - đầu óc ta để đâu thế nhỉ! Mùa hè rớt muộn màng
như thế này tính khí thất thường lắm, trong vòng một giờ đồng hồ nó có thể
trở mặt chuyển sang đông ngay lập tức. Ông sẽ phải trải qua những tháng
đại hàn ở trên này…”

“Vâng, túi ngủ ấm”, Hans Castorp bảo, “chắc hẳn là một món đồ cần

thiết. Tôi cũng đã nghĩ đến chuyện trong mấy ngày tới phải rủ anh họ tôi
xuống dưới kia tìm mua một cái. Sau này chắc chẳng bao giờ cần đến nữa,
nhưng để dùng trong bốn hay sáu tháng ở trên này thì cũng đáng mua.”

“Đáng lắm, đáng lắm… Ông kỹ sư!” Ông Settembrini hạ giọng và bước

lại sát bên chàng trai trẻ. “Chẳng lẽ ông không biết rằng thái độ vô tình của
ông khi vung tay ném qua cửa sổ nhiều tháng trời như thế là kinh khủng lắm
hay sao? Kinh khủng, vì không thể vin vào cớ tuổi trẻ ham học hỏi mà
phung phí thời gian như thế, điều đó trái lẽ tự nhiên và không phù hợp với
bản chất con người ông. Ây dà, lòng ham học của tuổi trẻ! Đó là nỗi đau khổ
của người làm thầy, vì đôi khi nó trở nên thái quá và tiếp thu vô tội vạ không
phân biệt tốt xấu. Xin ông đừng viện dẫn bầu không khí và môi trường ở
trên này, ông bạn trẻ, mà hãy thử ngẫm xem sống thế nào mới xứng với
phong cách của một người Âu! Bầu không khí ở đây sặc mùi châu Á, chẳng
phải vô cớ mà khắp nơi nhan nhản đám con cháu Nguyên Mông thần dân
của Nga hoàng! Những kẻ này” - ông Settembrini hất cằm qua vai chỉ về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.