NÚI THẦN - Trang 343

Ông Settembrini ngập ngừng giây lát. Rồi ông ta ưỡn ngực đứng thẳng

người, ngước mắt hướng cái nhìn quả quyết đen láy vào Hans Castorp và trả
lời bằng giọng thống thiết rất bi kịch:

“Được, ông kỹ sư. Tôi xin chịu trách nhiệm.”
Đến lượt Hans Castorp cũng vươn vai ngẩng cao đầu. Chàng đứng

nghiêm, hai gót chân khép sát vào nhau, mắt nhìn thẳng vào mắt ông
Settembrini. Đây là một cuộc đọ ý chí. Hans Castorp không chịu lùi nửa
bước. Nguồn động lực ở gần bên như “tiếp sức” cho chàng. Trong này là
ông thầy đạo đức, còn ngoài kia là người đàn bà mắt một mí. Chàng không
mở đầu bằng một lời xin lỗi, chàng nhất định không chêm vào ‘Tôi nói ông
đừng giận’. Chàng bảo:

“Thế thì ông cẩn trọng đối với bản thân hơn là với người khác! Ông

không dám trái chỉ định của bác sĩ để đến Barcelona dự hội nghị về tiến bộ.
Ông sợ chết nên đã ở lại đây.”

Không còn nghi ngờ gì nữa, lập luận này làm tư thế hiên ngang của ông

Settembrini suy sụp một cách đáng kể. Ông ta khó nhọc nặn ra một nụ cười
và bảo:

“Tôi rất biết đánh giá cao một lời đối đáp thông minh, mặc dù lý luận của

ông không xa ngụy biện là mấy. Tôi ghê tởm cái thói khoe khoang bệnh tật
và cái tôn ti trật tự quái gở mà họ tranh giành ở trên này, nếu không tôi đã có
thể trả lời ông rằng tôi bệnh nặng hơn ông nhiều - rất tiếc là trên thực tế
nặng tới mức tôi chỉ còn nuôi một chút hy vọng leo lét, chủ yếu là tự lừa dối
bản thân, rằng một ngày nào đó mình có thể rời bỏ chốn này trở về thế giới
dưới kia. Đến lúc hết hy vọng, không còn lý do chính đáng nào để có thể vin
vào nữa thì tôi sẽ quay lưng từ bỏ cái viện an dưỡng này và tìm một chỗ trọ
dưới thung lũng để sống nốt những ngày tàn. Nghe thì có vẻ thê thảm,
nhưng vì công việc của tôi thuần túy là lao động trí óc và khá tự do nên tôi
thấy không có gì cản trở mình phục vụ nhân loại cho tới hơi thở cuối cùng,
đấy cũng là cách tôi chống lại bệnh tật. Tôi đã lưu ý ông về điểm khác biệt
cơ bản này giữa chúng ta. Ông kỹ sư, ông không phải là người có thể thi thố
tài năng ở trên này, tôi đã thấy thế ngay từ lần đầu gặp gỡ. Ông trách tôi sao
không dám đi Barcelona. Tôi phải phục tùng lệnh cấm của bác sĩ để không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.