NÚI THẦN - Trang 344

hủy hoại thân mình quá sớm. Nhưng tôi đã làm thế một cách vô cùng miễn
cưỡng, trong khi trí tuệ tôi vừa tự hào vừa đau đớn kháng cự lại sự áp đặt
của tấm thân bệnh tật khổ não. Không biết trong lòng ông có trỗi dậy tinh
thần phản kháng ấy không, khi ông cúi đầu tâm phục khẩu phục những thế
lực trên này - hay tiếng nói cuối cùng lại thuộc về cơ thể với ham muốn xấu
xa mà ông quá sẵn lòng ngả theo…”

“Tại sao ông phỉ báng cơ thể?” Hans Castorp cắt ngang lời ông ta và

trừng mắt lên nhìn, đôi mắt xanh tròng trắng vằn tia máu đỏ. Bản thân chàng
cũng choáng váng vì thái độ táo tợn của mình, điều đó thể hiện rõ trên nét
mặt chàng. ‘Mình nói cái gì thế nhỉ?’ Chàng tự nhủ. ‘Chết thật. Nhưng mình
đã lỡ cưỡi lên lưng cọp, đành phải cố mà đọ sức với ông ta. Tất nhiên cuối
cùng thế nào ông ta cũng thắng, nhưng thây kệ, mình sẽ học hỏi được nhiều
điều. Mình khiêu chiến bằng cách cãi lại ông ấy.’ Và chàng bồi thêm:

“Ông tự nhận là người nhân đạo cơ mà? Tại sao ông có thể coi cơ thể là

xấu xa đê tiện?”

Settembrini mỉm cười, lần này không gượng gạo mà đầy tự tin.
“Tại sao ông phản đối phân tâm học?” Ông ta nhái lại một câu hỏi cũ của

chàng, đầu nghiêng nghiêng chế giễu. “‘Ông thấy phân tâm học là xấu hay
sao?’ - Ông sẽ thấy tôi lúc nào cũng sẵn sàng tranh luận với ông, ông kỹ sư”,
ông ta vừa nói vừa làm bộ cúi chào, vung tay quét sát đất, “nhất là khi
những lý lẽ ông đưa ra có chiều sâu. Cú đỡ vừa rồi của ông phải công nhận
là ngoạn mục. Nhân đạo - đúng thế, tôi là một người theo chủ nghĩa nhân
đạo. Ông sẽ không bao giờ tìm thấy ở tôi những dấu hiệu diệt dục khổ hạnh.
Đúng thế, tôi yêu quý và trân trọng cơ thể, và đúng thế, tôi cũng trân trọng
và tôn thờ cái đẹp, hình thức, tự do, vui thú và hưởng thụ - cũng như tôi luôn
đại diện cho tất cả những gì là ‘thế tục’, cho những mối quan tâm của cuộc
sống, để chống lại tư tưởng ủy mị xa lánh cõi đời - nói một cách bao quát là
cổ điển chống lại lãng mạn. Theo tôi xác định quan điểm như thế là đã rõ
ràng. Nhưng có một quyền lực, một nguyên tắc được tôi ủng hộ vô điều
kiện, được tôi trân trọng và tôn thờ tuyệt đối, đó là quyền lực, là nguyên tắc
trí tuệ. Tôi kinh tởm đến lợm giọng trước hình ảnh tưởng tượng ma quái
nhợt nhạt đẫm ánh trăng mà người ta mệnh danh là ‘linh hồn’, được đưa ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.