NÚI THẦN - Trang 353

“Không, không, chỉ là mấy bức màu nước thôi. Khi thì một chiếc thuyền,

khi một cảnh biển, nguệch ngoạc như trẻ con vẽ ấy mà. Nhưng tôi rất thích
xem tranh, thế nên hôm nay tôi mới tự tiện…”

Joachim thấy yên dạ phần nào với lời giải thích cho sự tò mò bất thường

của em họ - đúng ra Hans Castorp viện dẫn những thử nghiệm trong lĩnh
vực hội họa cốt để anh họ mình nghe hơn là ông cố vấn. Họ đã tới nơi: ở mé
bên hông này không có cánh cổng đồ sộ với cột đèn đứng gác hai bên như
lối vào chính bên kia. Vài bậc tam cấp vuốt tròn dẫn lên cánh cửa gỗ sồi,
ông cố vấn lôi ra một chùm chìa khóa to sụ để mở cửa. Bàn tay ông ta run
run, rõ ràng ông rất hồi hộp. Họ bước vào một gian tiền sảnh nhỏ được dùng
làm nơi treo áo, ông cố vấn treo cái mũ vành cứng của mình lên một chiếc
đinh gắn trên tường. Vào sâu hơn nữa, ngăn cách với tòa nhà chính bằng
một cánh cửa kính là cái hành lang ngắn hai bên hai dãy phòng trong căn hộ
riêng của Behrens. Ông ta cất tiếng gọi cô hầu gái bảo sửa soạn đồ pha cà
phê, rồi với vẻ niềm nở thái quá đến mức thiếu tự nhiên ông ta ồn ào mời hai
người khách vào nhà - qua một cánh cửa nằm bên phải.

Đó là cả một dãy phòng bài trí rườm rà theo lối trưởng giả học làm sang

hướng ra phía trước thông với nhau không có cửa, chỉ treo màn ngăn cách:
một phòng ăn theo ‘trường phái Đức cổ’, một phòng khách và phòng làm
việc kê chiếc bàn viết phía trên treo một cái mũ lưỡi trai đồng phục sinh viên
và hai thanh kiếm bắt chéo, sàn trải thảm dày, bên này tủ sách bên kia ghế sô
pha và còn cả một ngách nhỏ làm nơi hút thuốc bài trí theo ‘phong cách Thổ
Nhĩ Kỳ’. Trên tường treo la liệt tranh vẽ, toàn là tác phẩm của ông cố vấn
cung đình - đúng như phép lịch sự đòi hỏi, khách vừa mới bước chân vào
nhà lập tức đã dồn hết sự quan tâm và ngưỡng mộ của mình lên đó. Hình
ảnh bà cố vấn đã khuất núi đâu đâu cũng có, từ tranh sơn dầu cho đến ảnh
chụp lồng khung kính trên bàn. Đó là một phụ nữ tóc vàng vóc hạc gầy khô
có phần hơi bí hiểm, áo xống lượt thượt, thường gặp trong tư thế hai tay
chắp lại để hờ trên vai trái - không nắm chặt mà các ngón tay chỉ lồng nhẹ
vào nhau - với cặp mắt nếu không ngước lên trời thì lại cụp xuống đất trốn
sau hàng mi cong dài rủ xuống, chẳng bao giờ thấy người quá cố nhìn thẳng
vào mắt kẻ xem tranh. Còn lại chủ yếu là các bức họa phong cảnh vùng này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.