NÚI THẦN - Trang 397

tới lúc thời điểm ấy lặp lại sau hai mươi bốn tiếng đồng hồ, mang lại được
những gì? Chẳng được gì cả - mặc dù theo tính toán nó có tới hai mươi bốn
tiếng đồng hồ. Và một tiếng đồng hồ để lại dấu ấn gì, dù đó là một tiếng
đồng hồ nằm nghỉ, dạo chơi hay ngồi ăn - bấy nhiêu hoạt động đã là tất cả
các khả năng có thể có để sử dụng đơn vị thời gian này? Cũng lại không nốt.
Tổng của một loạt số không cũng chẳng hơn gì không. Thời gian chỉ đột
ngột có lại ý nghĩa và tầm quan trọng của nó ở những đơn vị và chi tiết đặc
biệt nhỏ: khoảng thời gian bảy lần sáu chục giây mà người ta phải ngậm
chiếc nhiệt kế trong miệng để có kết quả điền vào biểu đồ nhiệt độ bỗng kéo
dài lê thê và trở nên nặng nề; nó giãn ra thành bất tận, lắng đọng thành trầm
tích dưới đáy dòng thời gian không ngừng trôi tuồn tuột…

Nhưng dịp lễ trọng đại này cũng không đủ sức kéo cư dân ở ‘Sơn trang’

ra khỏi nhịp sống thường ngày của họ. Trước đó mấy hôm người ta đã dựng
một cây thông sum sê ở đầu bên phải phòng ăn, chỗ bàn Nga hạ lưu, và mùi
thơm hăng hắc của nó thi thoảng luồn vào mũi các thực khách, đánh bạt
hương vị các món sơn hào hải vị, gợi lên một thoáng ưu tư trong ánh mắt
đôi ba người ngồi bên bảy chiếc bàn. Đến giờ ăn tối ngày hai mươi tư tháng
mười hai cây thông đã được trang hoàng lộng lẫy bằng những dây kim
tuyến, quả cầu thủy tinh, quả thông quét nhũ vàng, những trái táo bọc trong
túi lưới, rất nhiều kẹo bánh treo lủng lẳng trên cành và những cây nến đủ
màu cháy suốt bữa ăn tới tận đêm khuya. Nghe nói trong phòng các bệnh
nhân liệt giường cũng có cây thông, mỗi phòng một cây. Bưu kiện chứa quà
được gửi lên kìn kìn trong mấy ngày cuối. Joachim Ziemßen và Hans
Castorp cũng nhận được quà của gia đình ở dưới đồng bằng, những món quà
được gói bọc chu đáo để la liệt trong phòng họ: quần áo các loại, cravat, đồ
dùng xa xỉ bọc da hay mạ kền sáng loáng và vô số bánh trái, hạt dẻ, táo,
hạnh nhân ngào đường - hai anh em vừa ngán ngẩm ngắm nhìn kho thực
phẩm dự trữ phong phú vừa tự hỏi ngày năm bữa đã no lòi tù và ra rồi không
biết còn lúc nào để ăn những thứ này. Hans Castorp biết rằng quà cáp của
chàng do một tay Schalleen lo liệu, chính bà chứ không ai khác sau khi bàn
bạc cụ thể với ông trẻ và cậu của chàng đã tự mình chọn mua và gói ghém.
Cùng với đống quà chàng nhận được cả một bức thư của James Tienappel,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.