NÚI THẦN - Trang 411

nhất để trình diễn trước các bác sĩ lúc vào kiểm tra sức khỏe - bản thân Hans
Castorp cũng đã để ý thấy các quý bà coi thủ tục khám bệnh là một dịp đặc
biệt để lấy le và họ không tiếc công sức trang điểm sửa soạn cho dịp này,
còn kết quả khám hay dở thế nào chỉ là chuyện phụ. Nhưng bà Stöhr không
dừng lại ở đó, bà ta còn khẳng định rằng bà Redisch người Posen, vì có nghi
vấn lao cột sống nên tuần nào cũng phải cởi hết quần áo lượn đi lượn lại
mười phút đồng hồ trước mặt ông cố vấn cung đình Behrens! Chuyện ấy
không những tục tĩu mà còn khó tin; thế nhưng bà Stöhr cứ khăng khăng bảo
vệ tới cùng với thái độ hăng hái, nhiệt tình và bảo thủ đến mức không thể
hiểu nổi, có lẽ tại vì người đàn bà khốn khổ ấy tự mình cũng đã có quá nhiều
lo lắng rồi chăng? Thỉnh thoảng một cơn sợ chết ập đến dìm bà ta chìm ngập
trong nước mắt - duyên cớ có thể là tình trạng “bất lực” ngày càng tăng hoặc
biểu đồ nhiệt độ ngóc lên cao. Những ngày ấy bà ta ngồi nức nở bên bàn ăn,
gò má đỏ ửng rạn nứt giàn giụa nước mắt, vừa hỉ mũi rột rẹt vào tấm khăn
tay vừa kể lể rằng Behrens tính bắt bà ta nằm liệt giường mà không chịu nói
rõ lý do, bà ta muốn biết sau lưng mình người ta bàn soạn những gì, bà ta
muốn biết chắc chắn mình bị làm sao và mức độ nặng nhẹ thế nào, bà ta
muốn tận mắt nhìn vào sự thật! Một hôm bà ta bỗng kinh hoàng phát hiện ra
chiếc giường trong phòng mình kê quay chân ra lối cửa và thiếu điều lăn
đùng ra vì phát hiện này. Mới đầu người ta không hiểu lý do nỗi tức giận và
hoảng sợ của bà ta, Hans Castorp cũng ngớ ra chẳng hiểu đầu cua tai nheo
gì. Thế thì sao? Có gì không ổn? Tại sao lại không được kê giường như thế?
- Trời đất thiên địa ơi, thế ra ông chẳng hiểu gì hết hay sao? “Chân khiêng ra
trước…” và bà ta òa lên khóc nức nở, thảm thiết đến nỗi ngay lập tức người
ta phải cho kê lại chiếc giường, mặc dù từ đấy về sau bà ta bị bóng đèn rọi
thẳng vào mắt và lại luôn mồm kêu khó ngủ.

Tóm lại rặt là những chuyện nhảm nhí, không đầu không cuối và hoàn

toàn không có tác dụng tích cực đối với nhu cầu tinh thần của Hans Castorp.
Trong thời gian này chỉ có một sự kiện dễ sợ xảy ra vào một bữa ăn trưa gây
được ấn tượng nhất định đối với chàng trai trẻ. Ông thầy giáo Popow, một
bệnh nhân mới gầy gò và trầm lặng ngồi ở bàn Nga thượng lưu cùng với vị
hôn thê cũng gầy gò và trầm lặng như ông ta, té ra bị mắc chứng động kinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.